Cuộc điện thoại bị ngắt đột ngột, cộng thêm những từ như “ngất xỉu”, “cấp cứu” càng khiến tình hình có vẻ nghiêm trọng hơn. Thái Lãnh Hàn tái xanh mặt mày, đầu óc đặc quánh không nghĩ được gì nữa. Biểu hiện của Thái Lãnh Hàn khiến cho Phương Hiệp Hòa đã hoảng lại càng hoảng. Anh vội vã trấn an:
- Tổng… tổng giám đốc, anh bình tĩnh một chút. Tôi… tôi sẽ gọi lại cho cậu ấy. Có lẽ… có lẽ có nhầm lẫn gì chăng.
Mấy lời của Phương Hiệp Hòa như nhắc nhở Thái Lãnh Hàn. Hắn lập cập lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho Triệu Uyển Nhu. Trong lòng Thái Lãnh Hàn thầm hy vọng Triệu Uyển Nhu sẽ bắt máy. Như thế nghĩa là cô không bị làm sao, thông tin vừa rồi chỉ là nhầm lẫn. Nhưng Thái Lãnh Hàn bấm gọi liên tục vẫn không thể kết nối liên lạc được với Triệu Uyển Nhu. Tiếng nhạc chờ vẫn vang lên réo rắt, nhưng không có ai bắt máy. Lòng của Thái Lãnh Hàn càng lúc càng lạnh. Tay của hắn run lên, chiếc điện thoại rơi xuống đất đánh bốp, rạn nứt.
Lúc này, Triệu Uyển Nhu đang vội vã đưa Vương Thiên Bích lên xe cấp cứu. Cô nàng uống quá nhiều rượu, lại bị sợ hãi nên choáng váng ngất xỉu. Vương Thiên Bích đã từng có tiền sử ngất xỉu rồi hôn mê rất lâu nên Triệu Uyển Nhu khá lo lắng. Cô níu lấy một người khách đang gọi điện thoại ngoài hành lang nhờ gọi giùm cấp cứu. Loay hoay một buổi, khi Vương Thiên Bích đã được bác sĩ ổn định sức khỏe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703474/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.