Chương trước
Chương sau
Triệu Uyển Nhu còn đang giận tới run người thì bên trong căn phòng, một gã đồng bọn của Vạn Gia Bảo lại còn châm thêm dầu vào lửa:

 

- Gia Bảo thiếu gia, thật ra, Triệu Uyển Nhu trông cũng khá… ngon miệng đấy. Dù sao thì cô ta cũng trẳng trẻo, non mềm, nếu mà chúng ta có thể…

 

“Bốp”

 

Vạn Gia Bảo vỗ một cái vào đầu của gã đồng bọn, thấp giọng mắng:

 

-  Mày chán sống rồi hả? Muốn động vào Triệu Uyển Nhu? Chẳng lẽ mày không biết bố của Triệu Uyển Nhu nổi tiếng là yêu thương con gái cưng như mạng? Còn nữa, đừng nói là Triệu Chí Hải, những lời này của mày nếu để lọt vào tai của Thái Lãnh Hàn thì hắn sẽ liều mạng với cả nhà mày đấy!

 

Gã đồng bọn bị vỗ một cái vào đầu, uất ức cãi lại:

 

- Chẳng phải cậu nói là cậu không sợ Thái Lãnh Hàn hay sao? Cậu còn muốn “chơi” hắn nữa cơ mà?

 



Vạn Gia Bảo cười khẩy:

 

- Đúng vậy! Tiền đề phải là chúng ta “chơi” được Thái Lãnh Hàn trước đã. Thằng khốn đó vốn cô độc, cha không thương mẹ không yêu nhưng lại rất sĩ diện với Triệu Uyển Nhu. Nếu chúng ta có thể bỏ thuốc được hắn và làm nhục hắn rồi quay phim lại, sau đó dùng đoạn phim đó uy h.i.ế.p Thái Lãnh Hàn là sẽ đưa nó cho Triệu Uyển Nhu, như thế thì hắn sẽ chấp nhận trở thành món đồ chơi của chúng ta, hiểu không? Còn Triệu Uyển Nhu… tốt nhất là đừng động vào cô ta, nếu không, chọc cho con ch.ó điên Thái Lãnh Hàn nổi điên lên thì trăm hại mà không một lợi. Hiểu không?

 

Gã đồng bọn có vẻ vẫn tỏ ra ấm ức, nên Vạn Gia Bảo lại tiếp tục giảng giải âm mưu của gã:

 

- Cho dù mày có thật sự muốn chơi Triệu Uyển Nhu thì cũng đừng ngu ngốc mà dùng cách hãm hại hay ép buộc cô ta. Tao không đùa đâu, Thái Lãnh Hàn thật sự có thể liều mạng vì Triệu Uyển Nhu đấy. Tốt nhất là chúng ta cứ đối phó với Thái Lãnh Hàn trước. Triệu Uyển Nhu chắc hẳn là đang rất căm ghét Thái Lãnh Hàn. Trên nguyên tắc kẻ thù của kẻ thù là bạn, chúng ta sẽ từ từ lôi kéo cô ta. Để cô ta cùng tham gia chơi đùa, làm nhục Thái Lãnh Hàn. Đến khi cô ta đã quen với những trò tiêu khiển của chúng ta rồi thì hãy cùng chơi với cô ta cũng không muộn.

 

Đến lúc này thì Triệu Uyển Nhu không thể nào nín nhịn được nữa. Lũ khốn kiếp này chẳng những muốn hãm hại Thái Lãnh Hàn mà còn muốn lôi kéo cô cùng tham gia? Cứ nghĩ tới cảm xúc của Thái Lãnh Hàn khi biết được những điều này, thậm chí là khi hắn chẳng may phải rơi vào hoàn cảnh đó, Triệu Uyển Nhu cảm thấy ngọn lửa tức giận của cô cháy bùng lên ngập trời, không thể kiểm soát được nữa.

 

Triệu Uyển Nhu vung chân đạp mạnh một cái, hất tung cửa phòng ra. Sau đó cô đi thẳng một mạch tới trước mặt Vạn Gia Bảo.

 

Trong vòng tròn quan hệ của các gia tộc trong thành phố này, Triệu Uyển Nhu cũng có thể xem là đối tượng được nhiều người biết mặt. Cộng với cuộc hôn nhân với Thái Lãnh Hàn cách đây không lâu, gương mặt của Triệu Uyển Nhu có thể xem như là nổi tiếng trong giới thượng lưu rồi. Thế nên, Triệu Uyển Nhu vừa bước vào thì Vạn Gia Bảo và đám bạn của gã ta nhận ra ngay lập tức.

 

- Triệu... Uyển Nhu? Sao cô lại ở đây? Cô muốn làm gì?



 

Vạn Gia Bảo cũng không ngờ rằng mình lại đụng phải Triệu Uyển Nhu ở chỗ này. Nhìn bương mặt nghiêm nghị của Triệu Uyển Nhu, trong lòng Vạn Gia Bảo nghĩ lời mình nói mới vừa rồi có thể đã bị Triệu Uyển Nhu nghe thấy, gã ta cũng cảm thấy có chút chột dạ. Tuy nhiên, dáng vẻ của Triệu Uyển Nhu không tạo ra quá nhiều cảm giác nguy hiểm cho Vạn Gia Bảo. Thế nên gã ta vẫn tiếp tục cợt nhả:

 

- Xem ra cô đã nghe được kế hoạch của chúng tôi rồi, đúng không? Cô cảm thấy thế nào? Rất tốt đúng không? Dù sao thì một kẻ hèn hạ, thấp kém như Thái Lãnh Hàn vốn không cùng loại người, cùng đẳng cấp với chúng ta…

 

Triệu Uyển Nhu trầm giọng hỏi lại:

- Khi cậu chê bai, chế giễu Thái Lãnh Hàn thế này, cậu đã quên rằng tất cả những chi phí ăn chơi hưởng thụ mà bây giờ cậu ăn, mặc, dùng, đều là tiền mà Thái Lãnh Hàn vất vả kiếm được sao? Nếu Thái Lãnh Hàn hèn hạ, thấp kém thì cái loại chỉ biết ngửa tay xin tiền của anh ấy lại còn ở sau lưng anh ấy sủa loạn, cắn bậy như cậu là cái loại hạ tiện cỡ nào, hả?

 

- Đó là công ty của nhà họ Vạn của tôi, lúc nào lại thành tôi xài tiền của Thái Lãnh Hàn chứ?

 

 Vạn Gia Bảo thẹn quá hóa giận gào lên. Triệu Uyển Nhu nhếch môi cười khinh bỉ:

 

- Nếu như tôi nhớ không lầm, trong tay của Thái Lãnh Hàn đã nắm được 72% cổ phần của tập đoàn Thắng Lợi, mà cả nhà họ Vạn của cậu cộng lại cũng chỉ có 6%. Cậu còn dám nói tiền của tập đoàn Thắng Lợi không phải là tiền của Thái Lãnh Hàn à? Cậu khinh anh ấy như vậy thì đừng có như con ch.ó chờ xương mà chầu chực ngửa tay xin tiền anh ấy nữa. Tự đi mà mở công ty, tự đi làm việc mà kiếm tiền để tiêu xài đi chứ?

- Tại sao tôi lại phải làm việc, tập đoàn Thắng Lợi sớm muộn gì cũng sẽ là của tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.