Trong lúc Phương Hiệp Hòa còn đang vừa tức tối vừa tò mò thì Thái Lãnh Hàn đã bước đến bên cạnh Triệu Uyển Nhu. Nhìn thấy bóng dáng to lớn đang ở trước mặt của mình, Triệu Uyển Nhu mím môi, cố gắng không nhìn vào những vết bầm trên gương mặt điển trai kia. Không còn nghe được tiếng lòng của Thái Lãnh Hàn nữa, nhưng lúc này Triệu Uyển Nhu đã có thể ít nhiều phỏng đoán và hiểu được trong lòng của tảng băng ngốc nhà mình đang muốn gì. Ví dụ như chuyện này, Triệu Uyển Nhu cảm thấy được rằng Thái Lãnh Hàn không muốn nhắc tới việc bản thân vừa bị người ta đánh. Có thể vì anh đang muốn che giấu cho “hung thủ”, có lẽ đó là người quen, hoặc người mà anh muốn bảo vệ. Hoặc cũng có thể là đơn giản hơn, Thái Lãnh Hàn cảm thấy bị mất mặt trước bạn thân và bạn đời vì đã để người khác đánh thẳng vào mặt như thế. Dù là vì lý do gì thì Triệu Uyển Nhu cũng không muốn làm trái lại ý muốn của Thái Lãnh Hàn. Thân thể của anh vừa bị đánh đập, đang rất đau đớn rồi; cô không muốn lại làm cho trong lòng của anh đau thêm nữa.
Thế là Triệu Uyển Nhu im lặng, định chờ Thái Lãnh Hàn mở miệng nói gì đó thì sẽ dựa vào đó để lảng chuyện. Nhưng cô chờ một lúc mà tảng băng ngốc nghếch kia vẫn cứ đứng sững sờ không thốt ra được một tiếng nào. Trong bụng của Triệu Uyển Nhu đ.â.m ra bực bội. Cái thói xấu có chuyện gì cũng cắn răng cố gắng tự chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703460/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.