Trong lòng lo lắng, Triệu Uyển Nhu tiếp tục lắng tai nghe. Phương Hiệp Hòa vẫn thì thà thì thào:
- Cậu đã tìm thấy chưa? Đó là khung hình bằng gỗ, trên đó có gắn tấm hình của một cô gái trẻ rất xinh đẹp đang đứng trên tầng lầu, ngước mắt nhìn lên trời, miệng nở nụ cười rất tươi. Không được! Tôi đã bảo là cậu không được nói gì với vợ của tôi cả mà. Khung hình đó là để tôi đặt lên bàn làm việc của anh Hàn, nếu để vợ tôi biết tôi cất giấu khung hình của một người nào khác ở trong phòng làm việc của tôi thì… cậu đốt nhà tôi rồi đấy, hiểu không?
Những lời của Phương Hiệp Hòa làm cho Triệu Uyển Nhu đang nghe lén sau bức tường vừa thở phào nhẹ nhõm vừa lo lắng bất an. Thì ra Phương Hiệp Hòa đang cần “hàng” không phải là thứ gì đáng sợ mà chỉ là một khung hình. Nhưng đó lại là khung hình của một cô gái trẻ. Quan trọng nhất là, Phương Hiệp Hòa lại muốn đặt khung hình của cô gái trẻ kia lên bàn làm việc của Thái Lãnh Hàn? Thế là thế nào? Triệu Uyển Nhu tò mò muốn chết, tập trung toàn bộ các giác quan, tiếp tục nghe lén.
Đằng kia, Phương Hiệp Hòa vẫn đang vừa ngó chừng thang máy vừa trò chuyện với người bên kia đầu dây:
- Cậu tìm được chưa? Nhanh lên một chút. Tôi nói cho cậu biết, nếu trong buổi sáng ngày hôm nay mà cậu không mang được khung hình đến đây cho tôi, để tôi kịp thời đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703457/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.