Lê Thiên Chi đùa một chút, phát hiện ra Thái Lãnh Hàn đã thật sự nổi giận, bèn thu lại điệu bộ ngả ngớn, nghiêm nghiêm nghị nghị mà lên giọng khuyên răn:
- Em làm có thể không giống Triệu Uyển Nhu, nhưng những cảm xúc và cảm nghĩ ấy, là đúng với tâm lý của một người bình thường đấy. Anh cứ thử đặt anh vào vị trí của Triệu Uyển Nhu mà nghĩ thử xem. Nếu sau đêm tân hôn, Triệu Uyển Nhu lại bỏ anh ở nhà một mình mà rời đi, thì anh có tủi thân không, có đau buồn không?
Thái Lãnh Hàn nghẹn lời, đứng sững ra. Gợi ý của Lê Thiên Chi quả thật rất khủng khiếp. Đêm qua, Triệu Uyển Nhu chỉ là không tỏ chút thái độ gì khi Thái Lãnh Hàn thông báo về chuyến công tác đã khiến hắn đau lòng không ngớt rồi. Dù sau đó niềm đau chôn giấu kia đã được chiếc khăn choàng cứu vớt lại một chút, nhưng giờ nghĩ lại, Thái Lãnh Hàn vẫn thấy xót xa. Và ngay sau đó, hắn hốt hoảng kêu lên:
- Khăn choàng của tôi đâu?
Hả? Khăn choàng gì? Lê Thiên Chi nhìn Phương Hiệp Hòa, khó hiểu. Phương Hiệp Hòa thở dài, kể sơ lược sự việc sáng nay mà anh ta đã nhìn lén qua kính chiếu hậu. Vốn là Phương Hiệp Hòa cũng muốn kể cho rõ ràng hơn một chút, Lê Thiên Chi cũng muốn thêm mắm dặm muối hơn một chút, nhưng Thái Lãnh Hàn đã luống cuống chạy ra ngoài. Khăn choàng của hắn, ban nãy hắn vẫn luôn quàng trên cổ, lúc vào gặp đối tác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703445/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.