Những suy nghĩ của Thái Lãnh Hàn hiện ra rất nhanh và thay đổi cũng rất nhanh khiến Triệu Uyển Nhu suýt nữa thì nghe qua mà không kịp nắm bắt:
[Việc mình viết trước đơn ly hôn sẽ khiến Uyển Nhu đau lòng và khó chịu sao? Điều này có nghĩa gì nhỉ? Em ấy không muốn ly hôn mình, đúng không?]
[Không đâu, Thái Lãnh Hàn, mày đừng quên, chính mày đã ép buộc Uyển Nhu kết hôn với mày. Em ấy vốn không hề yêu mày.]
[Ban nãy, nghe bố của Uyển Nhu nói như thế, biết đâu chừng, rất có thể, Uyển Nhu đã có cảm tình với một ai đó rồi. Đó có thể là một chàng trai nào đó…]
[Cũng đúng, Uyển Nhu tốt đẹp như thế. Em ấy yêu một chàng trai nào đó cũng đâu có gì lạ. Mà giả sử như Uyển Nhu yêu một người đàn ông nào khác thì… Thái Lãnh Hàn, mày lấy cái gì để mà so với người ta?]
[Tự nhìn lại mình xem: gương mặt thì khó ưa, tính cách cũng khó ưa, không biết ngọt ngào, lãng mạn, không biết thơ văn nhạc họa, lại còn là kẻ đã từng ép buộc Uyển Nhu, gây khó dễ cho bố của em ấy… Vậy mà bây giờ mày lại còn muốn trở thành kẻ chủ động ly hôn với Uyển Nhu nữa…]
[Khoan đã. Có phải vì vậy mà Uyển Nhu không vui không? Nếu phải ly hôn với mình, thì Uyển Nhu cũng không nên là người bị động. Đúng vậy, nhỉ? Thái Lãnh Hàn, nếu tính ra thì, mày là kẻ đáng bị vứt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703436/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.