Edit: Raury
Thời Tần choáng váng, giơ hai tay bị trói của mình lên, dáng vẻ tôi đầu hàng, đừng giết tôi.
Thành Ngự ngẩn người, "Phản xạ có điều kiện."
Thời Tần không biết hắn nói ai phản xạ có điều kiện, dù sao anh quả thật vừa ngửi thấy mùi máu thịt của nhân loại, bản năng của thây ma liền kích hoạt.
Thành Ngự cầm súng, tay còn lại cầm vật gì đó đưa cho Thời Tần.
Trong nháy mắt, đồng tử Thời Tần co rụt lại.
Đó là một con quạ đen đã chết, vẫn còn chảy máu.
"Tôi từng thấy thây ma ăn thịt động vật hoang dã, khi nãy nhìn thấy con quạ đen này ngoài cửa sổ, nên mang đến cho cậu xem thử."
Thời Tần không biết phải phản ứng như thế nào, hành vi của nam chính khiến anh kinh ngạc, nhưng anh không thể hiện rõ nét mặt.
Vừa rồi Thành Ngự có hỏi anh về chuyện này, anh nói anh không ăn được đồ ăn nấu chín, do trở ngại tâm lý nên anh không ăn được thịt người, nhưng anh vẫn cảm thấy khó chịu khi đói bụng.
Nhìn thấy Thời Tần thất thần, hắn nhướng mày, "Không ăn được?"
Thời Tần rối rắm, anh có thể nuốt sống, nhưng không thể vượt qua trở ngại tâm lý, ai bảo linh hồn và thân thể anh không tương thích với nhau làm chi, ít nhất......
Thời Tần thử đưa ra yêu cầu, "Nhổ...... Lông."
Thành Ngự sửng sốt.
Việc tinh tế như vậy, bàn tay thây ma không thể làm được, chỉ có thể làm phiền Thành Ngự, Thành Ngự vậy mà không tức giận, thật sự nhổ lông giúp anh, Thời Tần cầm con quạ đẫm máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngan-can-nam-chu-my-cuong-tham-404-toi-bi-theo-doi/952075/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.