Cuộc họp kết thúc.
Nội dung trong cuộc họp của hội đồng quản trị sẽ không được ghi thành báo cáo gửi cho toàn công ty xem. Nhưng sẽ có không ít người kể lại chuyện trong cuộc họp với trợ lý tâm phúc của mình hoặc thư ký, trợ lý sẽ kể lại cho nhân viên thân thiết.
Vì thế mấy lời này sẽ từ một đống lửa nhỏ từ từ cháy thành một đống lửa to, lan cả khu rừng.
Đến trưa, gần như cả công ty đều biết An Ca sắp trở thành thành viên nhỏ tuổi nhất trong hội đồng quản trị, càng có thể trở thành người thừa kế tiếp theo của An thị.
Mặc dù mọi người cũng đã đoán trước khi An Ca đến công ty, nhưng sự thật một lần nữa hiện ra trước mặt mọi người, lòng tin mới vững chắc hơn.
Lần này ánh mắt của mọi người nhìn An Ca đã không còn giống trước.
Nhân viên vào giờ cơm trưa tụ tập trong phòng ăn, bàn luận sôi nổi.
Mấy cậu nhân viên trẻ: jongwookislove.wordpress.com
“Mấy người nhìn mắt tôi đi, đỏ tới độ sắp viêm kết mạc luôn rồi.”
“Cho nên có vài chuyện không phải ước ao là có được. Năm tôi 23 tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học, cầm đồng lương ba bọc ba đồng sống qua ngày, còn thái tử gia của chúng ta thì trị giá mấy tỷ.”
“Cho nên, đầu thai là một môn kỹ thuật, ai bảo ban đầu cậu không đầu thai vào nhà giàu làm gì.”
Mấy cô gái ở bên cạnh cười khúc khích nói, “Nè, để tui lấy gương ra cho mấy anh soi.”
Mấy cậu nhân viên không hiểu, “Là sao? Soi gương gì?”
“Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036913/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.