Thầy giáo không biết làm sao, hắn là thật lòng tới cám ơn, không nghĩ vị Cố tiên sinh này lại có thái độ cứng rắn, không hợp tình hợp lý thế này. Ánh mắt nhìn mình như một tên địch vậy, tất cả mang sự bài xích và cảnh giác, thật sự không giải thích được.
Hắn lúng túng giơ bó hoa, mặt đỏ rần, nhất là trước khi tới hắn còn nói với đám học trò, “Lúc Cố tiên sinh gặp cảnh nguy hiểm còn không để ý tới bản thân, giúp chúng ta vượt qua nguy khó, chúng ta phải biết tri ân báo đáp. Khi các con lớn lên cũng phải giống như Cố tiên sinh, lấy giúp người làm đức tính tốt.”
Bây giờ nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Cố tiên sinh, làm sao có thể trở thành tấm gương được?
Người có tiền đều có tính cách kì lạ dọa người như thế sao!
An Ca đã sớm nhìn không nổi, kéo tay áo Cố Sâm, “Anh làm gì vậy, thầy giáo tới tặng hoa cám ơn, thái độ của anh là sao? Anh làm vậy tụi nhỏ sợ.”
Hắn đi tới cười nói, “Chào thầy, hay là thầy đưa hoa cho tôi đi, tôi nhận thay anh ấy.”
Thầy giáo đang đứng ngượng ngùng không biết làm sao, thấy chàng trai tuấn tú thái độ hài hòa bước tới, tựa như gặp được vị cứu tinh. Hắn vội vàng đưa bó hoa cho An Ca, cảm kích nói, “Hôm qua là do anh gọi đội cứu viện phải không, các anh đến rất kịp thời, nếu không tụi nhỏ cũng không trụ nổi thêm một đêm.”
Vừa nói hắn vừa nắm chặt tay còn lại của An Ca, “Tôi đại diện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036908/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.