Triệu Mặc cũng ở trong khách sạn này, còn ở cùng tầng với bọn họ.
Lúc An Ca và Cố Sâm tới gõ cửa, là một thuộc hạ của Triệu Mặc ra mở cửa.
Triệu Mặc đang ngồi ở sô pha đặt kế cửa sổ, vẫn là kiểu bất cần đời kia, “Ồ, hai vị tới tìm Quý Danh Thịnh trút giận à?”
Hắn hất cằm vào trong góc phòng, nói, “Người ở bên đó, các anh mang đi đi, muốn làm gì thì làm.”
Ở đó là Quý Danh Thịnh.
Một nhân vật quan trọng trong giới giải trí, giờ phút này lại nằm chật vật trong góc, sắc mặt vì ngồi trong bóng tối vốn xanh trắng càng hiện lên nét dữ tợn.
Đôi mắt híp lại, quầng thâm rất to, con ngươi đỏ thẫm, mang sự khuất nhục và không cam tâm nhìn chằm chằm bọn họ, tựa như một con ác quỷ vừa bò từ dưới lòng đất lên.
Trên người hắn không có vết thương gì, áo sơ mi, quần tây, bao gồm cả giày da vẫn còn nguyên vẹn. Chẳng qua quần áo thì xốc xếch, giống như chỉ vừa mặc quần áo vào đã bị ném ra đây. Nhìn kỹ lại còn thấy vết màu trắng đục dính trên quần tây màu xám, vô cùng nổi bật.
Trong mắt Cố Sâm, thứ đó của đàn ông khác là vô cùng dơ bẩn, hắn đứng chắn trước mặt An Ca, cười lạnh, “Để một thứ dơ bẩn như vậy ở đây, con trai của vua bài đúng là rất thích thú nhỉ.”
Triệu Mặc ghét bỏ bĩu môi, “Tôi là người ai làm gì tôi, tôi sẽ trả lại cho họ gấp đôi. Hắn bỏ thuốc tôi mà, tôi sẽ bỏ lại gấp đôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036900/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.