Cảm xúc mềm mềm dừng ở trên trán, An Ca căng thẳng quên mất phản ứng, trong lúc bất chợt ngừng hô hấp.
Khoảng mười mấy giây sau hắn mới há miệng thở.
An Ca đưa tay sờ lên trán, kinh ngạc, “Anh, anh, anh có ý gì?”
“Xin lỗi, anh không nhịn được.” Cố Sâm đứng xa An Ca ra một chút, cẩn thận hỏi, “Em giận?”
Không nhịn được?
An Ca đỏ mặt, hắn đang vui mừng là Cố Sâm không hôn vào môi, nếu không hắn càng không biết làm sao để đối diện với tình huống này.
“Không… không giận.” An Ca nhìn sang một bên. Hắn dần dần tỉnh lại từ cơn trống rỗng, giờ này đối mặt với Cố Sâm có chút quái dị.
Trong phòng trở về sự yên tĩnh, khiến cho cảm giác quái dị này càng tăng lên, khiến hắn rất xấu hổ.
Hắn muốn xóa đi cảm giác này, suy nghĩ một lúc lâu mới lên tiếng, “À ờ, chuyện này có qua thì cũng có lại, nếu không cũng để tôi giúp anh một lần?”
Nhưng hắn rất mau chóng nghĩ, Cố Sâm sẽ từ chối mình. Dù sao với tính cách không thích tiếp xúc với ai như Cố Sâm, làm sao có thể để người khác đụng vào mình được.
Ai ngờ Cố Sâm lại nói, “Được.”
An Ca: ?! jongwookislove.wordpress.com
Lại đồng ý?!
Hơn nữa trong mắt Cố Sâm còn mang ý vui mừng, đây là ý gì?! Thật sự hy vọng mình giúp?!
An Ca hỏi để không khí đỡ lúng túng, nhưng ai ngờ còn đổ thêm dầu vào lửa.
Có điều muốn làm thì cũng hơi khó khăn, Cố Sâm cao hơn hắn cả một cái đầu, ôm từ sau lưng? Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036895/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.