Cố Sâm từ nhỏ đã nghĩ mình sinh ra là thuộc về công việc. Dần dần, hắn cảm thấy đây là số mạng của mình. Từ đó tới giờ, hắn chưa từng thích ai, cũng không nghĩ sau này sẽ ăn cơm cùng ai, ngủ cùng giường với người nào, trải qua một đời vợ chồng thân mật như bao người khác.
Cho đến khi, hắn gặp An Ca.
Khi An Ca ở đây, ánh mắt của hắn sẽ không tự chủ nhìn sang, để ý từng cử chỉ hành động, nghe tiếng cười tiếng nói của đối phương.
Khi An Ca không có mặt sẽ nhớ, suy nghĩ không biết giờ người ta ở đâu làm gì với ai. Sẽ ghen tị khi thấy người đàn ông khác tặng quà cho An Ca, sẽ để ý tới chủ đề mà An Ca nói với người đàn ông khác. Muốn đến gần An Ca, muốn xoa đầu đối phương, muốn nắm tay người ta.
Còn muốn… được người ta chạm.
Thì ra khi thích một người sẽ đánh mất cả chính mình.
Cố Sâm biết rất rõ mình thích An Ca.
Bọn họ rõ ràng là người một nhà được pháp luật công nhận, chẳng qua bây giờ cả tư cách nắm tay người ta cũng không có.
Bởi vì đã bị chính hắn làm hỏng.
Hắn muốn đoạt lại, bây giờ thấy Từ Khải và Cố Huệ Tiễn mới ý thức được, hôn nhân của bọn họ ban đầu là sai lầm, chẳng có gì là vẻ vang.
“Anh xin lỗi.” Cố Sâm cúi đầu nhìn An Ca, hạ thấp giọng nói một câu. Hàng lông mày luôn nhếch lên, đôi mắt u ám vào giờ phút này lại mang cảm giác vô lực, bị đánh bại.
An Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036888/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.