Chuyện xảy ra trong mấy giây đều lọt hết vào mắt mọi người, cũng bị một máy quay phim quay được rõ ràng phát lên truyền hình.
Trợ lý và nhân viên vội vàng chạy tới, ân cần mà căng thẳng hỏi, “Cố tổng, An thiếu gia, cả hai không sao chứ? Không bị thương chứ?”
Cánh tay của Cố Sâm vẫn còn ôm eo An Ca, xoay mặt nhìn về phía camera, lập tức quản lý nét mặt của mình, ung dung mỉm cười, “Không có sao, Tiểu Ca mới bị vấp dây điện dưới chân thôi, tiếp tục đi.”
An Ca mới vừa đứng vững lại, cũng không để ý Cố Sâm đang ôm eo mình.
Chẳng qua không hiểu sao nghe giọng của Cố Sâm lại thấy an tâm, lập tức trấn định lại. Hai tay hắn vịn lên vai Cố Sâm, cũng ung dung giống đối phương cười với phóng viên, “Cảnh vừa rồi tôi bị vấp, có thể cắt đi không?”
Phóng viên và nhân viên không biết là hắn nghiêm túc hay đùa, khổ sở trả lời, “An thiếu gia, bây giờ là phát sóng trực tiếp.”
An Ca nhún vai, than thở, “Vậy thì nhờ mọi người quay tôi đẹp chút, đừng để người ta xem xong lại cười nhạo tôi.”
Một câu đùa giỡn ung dung khiến cho bầu không khí bớt căng thẳng lại, còn dẫn tới mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Năng lực tùy cơ ứng biến cũng không tệ lắm.
Cố Sâm thả lỏng cánh tay, nhưng không tự chủ kéo cổ tay An Ca, phụ họa nhìn xung quanh, cười nói, “Để mọi người chê cười rồi.”
Hai người trong tư thế tay trong tay bước về phía ghế ngồi.
Có lẽ do lúc nãy bị té,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036841/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.