An Thừa Lâm biết khi nãy là mình quá xúc động, không được tự nhiên ho một tiếng, “Dù sao… cũng về rồi, ở lại ăn cơm đi.”
“Dạ.” jongwookislove.wordpress.com
An Ca cười nói, “Hôm qua ba với mẹ tiếp khách cả ngày, hôm nay cũng nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
An Thừa Lâm than thở, “Đúng là phải nghỉ ngơi, lớn tuổi rồi dễ mệt. May là có anh Quý Hạo của con ở đây, có thể giúp ba một chút.”
“Đúng vậy, may là có anh Quý Hạo.” An Ca vẫn cười nhạt như cũ, liếc mắt nhìn Trình Quý Hạo một cái.
Đối diện với ánh mắt của An Ca, Trình Quý Hạo gần như không giấu được vẻ kinh ngạc.
Hắn vừa rồi trông như là khuyên nhủ An Thừa Lâm, nhưng thật ra là đổ dầu vào lửa. Vốn định làm An Thừa Lâm tức giận hơn, tốt nhất là hai cha con gây ầm ĩ, tiểu thiếu gia không thể trở về căn nhà này nữa. Không nghĩ tới, lửa không cháy đã đành, còn bị dập hoàn toàn?
Tiểu thiếu gia ngang ngược buông thả đó sao có thể thấu tình đạt lý như vậy?
Trong lòng nghi ngờ nhưng không thể hiện ra ngoài. Hắn lập tức sửa lại tâm trạng, tỏ ra hòa nhã như trước, “Đây là chuyện mà anh phải làm. Chú An, Tiểu Ca, hôm nay cả nhà cứ nghỉ ngơi đi, chuyện công ty cứ giao cho con là được.”
An Ca cười nhìn hắn, “Anh Quý Hạo, mấy ngày nữa em cũng sẽ tới công ty trình diện, tới lúc đó hy vọng có thể chia sẻ công việc với anh.”
“Con muốn tới công ty?” An Thừa Lâm kinh ngạc, ngay sau đó trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036832/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.