An Ca xoay đầu nhìn theo hướng giọng nói phát ra, nhìn thấy Trình Quý Hạo đứng ngoài cửa.
Trên người mặc áo vest màu xám tro, dáng người cao gầy, trên mắt đeo gọng kính vàng, trông tao nhã lịch sự. Khi nhìn An Ca còn mỉm cười, ánh mắt dịu dàng giống như anh hai đối đãi với em ruột. Nếu như không biết thuốc trong rượu là do Trình Quý Hạo bỏ, An Ca liền bị dáng vẻ anh hai dịu dàng này lừa mất.
Hắn học theo thái độ của nguyên chủ đối đãi với Trình Quý Hạo, nghiêng đầu chống cằm, ra vẻ ngạo mạn nói, “Anh quản lý tôi? Tối nay bọn tôi chơi luật mới, ai thua còn phải uống rượu đây.”
Vừa nói hắn vừa cầm chai rượu lên, hướng về phía Trình Quý Hạo lắc lắc, “Chai anh đưa không tệ, mấy anh Minh Vũ uống sắp ngất rồi.”
Đôi mắt cười của Trình Quý Hạo trong nháy mắt cứng lại. Rồi mau chóng trở về vẻ ôn hòa, “Em cũng uống?”
Sự hoảng hốt thoáng qua ánh mắt cùng dáng vẻ giả vờ bình tĩnh, không hề lọt khỏi mắt An Ca.
Quả nhiên! jongwookislove.wordpress.com
An Ca cố tình làm ra vẻ đắc ý, “Tối nay tôi may mắn, toàn là bọn họ uống.” Còn đưa chân đá Tề Minh Vũ, cất giọng hỏi, “Anh họ, rượu ngon không?”
Tề Minh Vũ thua mà sang chấn tâm lý, uống tới đầu óc choáng váng, nắm bài trong tay, nửa nằm trên bàn, chửi thầm, “Mẹ nó! Có một chai rượu mà đm có mình tao uống!”
Trên mặt Trình Quý Hạo là nụ cười, nhưng thân thể đã sớm cứng đờ.
Trong rượu có cái gì, chỉ có mình hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-phao-hoi-tram-me-kiem-tien/1036827/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.