Cụm từ sát thủ tình yêu nghe nghiến răng nghiến lợi, như thể vang vọng trong tai.
Trần Trản liếc nhìn y một cái, chỉnh nhỏ âm lượng.
Ân Vinh Lan sờ sờ thành ly: "Bây giờ uống được rồi."
Trần Trản bưng lên nhấp một ngụm, hơi chần chờ hỏi: "Anh xem chương mới chưa?"
Ân Vinh Lan gật đầu.
Xác định không có vẻ gì khác thường, Trần Trản mới khẽ buông lỏng tâm tình.
Ân Vinh Lan như thể biết cậu nghĩ gì, nhàn nhạt nói: "Chúng ta đã là người yêu, anh không so đo với quá khứ của em."
Lời vừa ra làm bầu không khí dịu hẳn, Trần Trản thả lỏng gắp cải xanh đưa vào miệng: "Không sợ mai này gặp lại nhau giữa biển người nhân gian, thành tình cũ không rủ cũng tới à?"
Mắt Ân Vinh Lan không chớp lấy một cái: "Tối qua anh cho người điều tra suốt đêm, vừa báo đã tìm được tên móc túi đó. Đối phương còn từng xâm nhập gia cư bất hợp pháp và gây thương tích cho người khác, đang trong danh sách truy nã."
Trần Trản đặt đũa xuống, nhìn y đăm đăm.
Ân Vinh Lan: "Bây giờ đã bị còng đầu về đồn, bóc lịch ít nhất mười năm."
"... Làm sao tìm được?"
Ân Vinh Lan: "Có thưởng lớn tự động có người xông pha."
Lời này rất thực tế, chỉ cần có đủ tiền, ắt có người nguyện ý lên núi đao xuống biển lửa.
Trần Trản nuốt nước bọt: "Bảo sao anh không lo lắng chút nào." Dừng một chút lại nói: "Có tin tức gì mới về vụ phóng hoả không?"
Ân Vinh Lan lắc đầu, tìm một tên trộm không khó, cứ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/503763/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.