Vốn đã quyết định cùng đi sắm sửa, nhưng hôm sau Ân Vinh Lan có việc đột xuất không thể không lên công ty tăng ca, nên chỉ đành liệt ra chỗ mua sắm quanh đây.
Y định để xe lại cho Trần Trản đi, mà cậu lại từ chối: "Khu thương mại dừng đỗ rắc rối lắm."
Ân Vinh Lan: "Khẩu trang trong ngăn tủ."
Trần Trản gật đầu, đi đến cạnh cửa tiếp đất, nhìn y lái xe đi.
Đương độ tuyết tan, chất lượng không khí cũng không tốt. Thanh niên thời này ra đường thường đeo khẩu trang để giảm hít khói bụi, Trần Trản đi trong dòng người cũng không gây quá nhiều chú ý.
Chủ nhật, phố phường đông đúc.
Lần lượt mua vật dụng theo danh sách soạn sẵn trước khi đi, định bụng tốc chiến tốc thắng.
Lúc đi ngang qua một cửa kính, Trần Trản nán tầm mắt lại một chút. Mà trên thực tế, phàm ai đi ngang qua nơi này đều sẽ dừng chân giây lát.
Người bên trong sở hữu làn tóc đen tuyền chảy hững hờ qua vai, khuôn mặt không một tì vết.
Con người từ khi sinh ra đã tự biết thưởng thức cái đẹp, chỉ cần tầm mắt dừng tại nơi đây một chút, sẽ phát hiện đó không phải là người mẫu của cửa hàng, mà là người thật.
Bèo nước gặp nhau, không nghĩ ngợi nhiều, Trần Trản lại vội vàng đến cửa hàng tiếp theo.
Dạo quanh chốc lát, khi đi ngang qua một chỗ, đột nhiên cảm giác như có tiếng gió vụt tới, Trần Trản tức tốc chạy về trước vài bước. Cùng lúc đó, sau lưng vang lên tiếng hô "Coi chừng".
Tiếng rơi vỡ rất lớn, hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/503761/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.