Mở mắt lần nữa đã thấy ánh ban mai ngày mới. Đầu âm ỉ nhức nhói, cơn say chếnh choáng đã hoàn toàn tan mất.
Âm báo từ hệ thống nhắc nhở cậu, hết thảy chuyện xảy ra hôm qua đều không phải là mơ.
-- Giá trị tẩy trắng đã reset.
Tin tức này lặp đi lặp lại không dứt.
Trần Trản nhíu mày, hẳn phải còn dư lại một ít mới đúng?
Hệ thống đưa ra câu trả lời rất chính đáng, chỉ cần hoàn thành nguyện vọng của ký chủ, toàn bộ giá trị tẩy trắng sẽ tự động trả về không. Mà nếu muốn tiếp tục ở lại thế giới này, hằng năm đều phải nộp một ngàn giá trị tẩy trắng làm phí bảo hộ.
Sau khi cười trên sự đau khổ của người khác còn hỏi cậu có hối hận khi quyết định không trở về hay không.
Trần Trản chỉ khịt mũi xem thường, không phải ai cũng sẵn lòng đối mặt với kết quả thi đại học thất bát lần nữa, huống hồ hệ thống trước từng nói quá trình dịch chuyển cũng không ổn định, rất có thể sẽ đưa cậu về hiện thực của mấy năm trước, đến lúc đó còn phải học lại từ đầu.
Nhìn thời gian, xuống giường chuẩn bị rót ly nước ấm uống. Vừa ra phòng ngủ liền trông thấy cảnh Ân Vinh Lan nửa dựa vào sofa nghỉ ngơi, khoé miệng cong cong... Đây cũng là một trong những lý do ở lại.
Vào bếp tiện tay bắt một nồi cháo, động tĩnh gọi Ân Vinh Lan tỉnh khỏi cơn mơ.
Trần Trản đưa y một ly nước mật ong, Ân Vinh Lan cười lắc đầu: "Được phục vụ thế này còn tưởng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/503756/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.