Trần Trản cau mày: "Tôi cũng không nghĩ là nó dễ lừa đến vậy."
Thủ đoạn này không tính là cao minh lắm, thậm chí còn có hơi thấp kém.
Thanh niên thấy mặt cậu u sầu: "... Thế thì ấm ức cho ngài rồi."
Trần Trản lại còn nghĩ sâu: "Có lẽ vì 076 là một khối cầu."
Biết rõ là không nên hỏi, thanh niên vẫn không kiềm chế nổi lòng hiếu kỳ: "Liên quan gì tới hình dáng?"
"Cậu thấy chúng nó xấp xỉ nhau không," Trần Trản khoe kiến thức khoa học dốt đặc đến mức tận cùng của cậu: "Một bên có mặt cắt hình tròn, một bên là hình cầu, đứa này chắc chắn có thể tích chứa được nhiều hơn đứa kia."
Khối cầu battle khối cục, có thể tượng tưởng ra khả năng chứa đựng IQ của cả hai.
Thanh niên bị xoay mòng mòng: "Thế cũng được á?"
Trần Trản gật đầu: "Tôi gọi chân lý này là định luật một (I) Trần Trản."
"..." Thanh niên không dám nói thẳng ra, thầm nghĩ đúng là không vô duyên mà kẻ này thi trượt cả đại học.
Trần Trản không lãng phí thời gian nữa, bình tĩnh bắt đầu sáng tác, thanh niên chuẩn bị làm một thống kê điều tra, nếu Ân Vinh Lan đang ở đây, chắc chắn sẽ không nói nên lời vì sự nhiệt tình và tinh thần học hỏi của họ.
Trong chốc lát, không gian khắp phòng chỉ còn lại âm thanh gõ bàn phím.
Mới qua ba phút, thanh niên lại ngọ ngoậy dòm bóng lưng Trần Trản, mấy lần muốn nói lại thôi, đợi cậu đứng dậy rót nước mới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/3286728/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.