Thời gian Ân Vinh Lan nói chuyện với bác sĩ tâm lý nhiều hơn hẳn so với Trần Trản.
Nghe tiếng cửa mở, Trần Trản nãy giờ vẫn ngồi trên ghế đợi ngẩng đầu lên: "Thế nào rồi?"
Ân Vinh Lan: "Bác sĩ bảo trạng thái tâm lý rất khỏe mạnh."
Trần Trản nhìn chằm chằm y trong chốc lát, bỗng nói: "Bây giờ là mười rưỡi sáng."
Ân Vinh Lan: "Nên?"
Trần Trản nghiêm túc nói: "Em không hy vọng một ngày của mình bắt đầu từ một lời nói dối."
Ân Vinh Lan sửa lời: "Bảo anh chú ý theo dõi, đi kiểm tra định kỳ."
Đúng lúc có một bác sĩ đi ngang qua, thấy Trần Trản đứng dậy vỗ vai người đàn ông bên cạnh: "Dù bần cùng hay giàu có..."
Người đó tự động tiếp lời: "Dù khỏe mạnh hay ốm đau..."
Cả hai đồng thanh nói: "Chỉ cái chết chia lìa đôi ta."
Bác sĩ: "..."
Tâm thần thật à? Chứ nhìn bề ngoài ma ốm nào thắng được họ.
Nhận ra ánh mắt của người thứ ba, Trần Trản bình tĩnh nhìn sang: "Chào buổi sáng, bác sĩ." Sau đó thong dong giải thích: "Bọn tôi đang tám nhảm thôi."
"Trông tình cảm hai người tốt thật." Bác sĩ vẫn duy trì nụ cười hiền lành, quay người đi về hướng hành lang ngược lại.
Trần Trản nghiêm túc bình luận: "Không hổ là dân y khoa, tố chất tâm lý tốt ghê."
Ân Vinh Lan nhìn hòm thư góp ý đo đỏ nho nhỏ phía góc tường, đoán: "Chắc cô ấy sợ bị khiển trách khi nói thật thôi."
Ra ngoài chỉ là quyết định bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/3286726/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.