Đôi chồng chồng khao khát cuộc sống trôi qua an ổn dần chìm sâu vào giấc ngủ trong màn đêm yên bình.
Ân Vinh Lan rất ít khi đi tiểu đêm, có lẽ do tối nay ăn lẩu, nửa đêm nửa hôm y mơ thấy mình đang đi trong sa mạc, cuối cùng khát nước quá nên tỉnh dậy.
Mưa ngoài kia chưa ngừng được bao lâu đã lách tách cơn tiếp theo, Ân Vinh Lan chuẩn bị xuống giường, đột nhiên nghe thấy tiếng lẩm bẩm. Lúc đầu tưởng Trần Trản đang nói với y, nương theo ánh sáng qua cửa sổ nhìn sang, em ấy vẫn nằm thẳng say ngủ, không hề có dấu hiệu đang thức.
Lại nghe thêm lần nữa, thì ra đang nói mơ...
Từ sau khi xác định mối quan hệ, nam thần không còn phải giữ kín cái chuyện giả nghèo đó nữa, bọn tôi thường tán gẫu với nhau về những việc trước kia.
Một câu chuyện cũ không muốn người biết dần được anh hé lộ.
Lúc đó chúng tôi vừa quen biết nhau không bao lâu, tôi đang bề bộn với sự nghiệp, nhận vài quảng cáo nhỏ lẻ, cuộc sống khá bận rộn vất vả. Có một khoảng thời gian nam thần cũng chợt gặp chợt đi, hiếm khi mà tình cờ gặp được.
Khoảng cách không chỉ sinh ra cái đẹp mà còn sự dễ quên, chưa đến nửa tháng tôi đã sắp không nhớ được rằng trong cuộc đời từng xuất hiện một người như vậy.
Cho tới một ngày, lúc tôi đang mua khoai nướng bên lề đường, tôi bỗng thấy trong cửa kính nhà hàng trên đường đối diện có một bóng dáng quen thuộc. Người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/3286723/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.