Đúng như Ân Vinh Lan đoán, Trần Trản rất nghiêm túc tiến hành kế hoạch xóa đói giảm nghèo.
Cậu không hề muốn nợ ân tình ai hết, cho dù là bạn bè như Ân Vinh Lan hay tóc húi cua nhỏ cậu gặp lúc vừa mới xuyên tới đây cũng vậy.
So sánh một chút thì người trước đặc biệt hơn người sau chút chút, dù sao đây cũng là người bạn do chính cậu kết bạn.
Gửi gấp đôi số tiền mà hồi trước cậu nợ cho tóc húi cua nhỏ rồi bắt tay vào việc quan trọng nhất hiện tại, đó là giúp đỡ Ân Vinh Lan thoát nghèo.
【Hệ thống: Cậu đúng là một người đàn ông có tinh thần trách nhiệm với xã hội.】
Trần Trản đang ngồi đếm búp bê thì đột nhiên hệ thống lên tiếng khiến cậu giật mình vô tình kéo rớt hơn nửa người con búp bê xuống. Trần Trản dựa lưng vào mép giường, nhẹ nhàng đặt con búp bê lên đầu gối rồi kiên nhẫn may lại lần thứ hai. Cậu nhàn nhạt nói: "Tao còn tưởng tới năm sau mi mới về ấy chứ."
【hệ thống: Cậu, cậu... tôi, tôi...】
"Không cần lo lắng." Sau khi hoàn thành mũi may cuối cùng, Trần Trản nói: "Không có chỗ khiếu nại, tạm thời mi an toàn."
【hệ thống: Một lần khiếu nại cần 100 điểm tẩy trắng.】
"Được thôi." Ngoài dự kiến của nó, Trần Trản hôm nay rất dễ nói chuyện: "Cơ mà khiếu nại thì cũng chỉ là đổi thành hệ thống khác. Tao thấy phiền."
Hệ thống nào cũng không đáng tin cậy, đổi đi đổi lại chỉ tổ phí thời gian.
Tuy rằng cậu không nói thẳng ra nhưng hệ thống vẫn nghe ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/267613/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.