Âm thanh êm tai kể về quá khứ chẳng mấy vẻ vang trước kia.
Có mấy người bị mê hoặc bởi giọng nói tựa nhân ngư của cậu, rồi lại tỉnh táo trước nội dung sóng to gió lớn...
Ân Vinh Lan không biết người khác nghĩ thế nào, những đoạn trước đây anh tình cờ đọc được từ tác phẩm của Trần Trản lúc cậu đánh chữ chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, lần đầu tiên nghe thấy toàn bộ, thật sự cảm thấy dở khóc dở cười.
"Hức—"
Có tiếng thút thít rất nhỏ truyền đến, khóe mắt Ân Vinh Lan chú ý tới cô gái ngồi bên cạnh mình, giờ phút này đối phương đang hung hăng tự véo đùi mình, hình như là muốn nặn ra vài giọt nước mắt.
Mày làm được mà, cố lên nào Lý Viện Viện, mày chắc chắn có thể khóc được.
Cô nàng thầm tự cổ vũ cho bản thân.
Thắc mắc trước hành động của cô gái vài giây, Ân Vinh Lan chợt nhớ tới lúc sáng ở trong xe Trần Trản từng nói đã thuê một người diễn cảnh "cảm xúc chân thực" để ống kính truyền thông ghi lại.
Là một seeding chuyên nghiệp, cô nàng có kinh nghiệm dày dặn, tàn nhẫn nhéo bản thân thật mạnh, cuối cùng cũng rặn ra được ít nước mắt.
"Thật cảm động." Lấy tay áo lau nước mắt, cô đột nhiên đứng lên: "Em có thể hiểu được, thật, khi còn trẻ có ai là chưa từng yêu một người đến điên cuồng đâu?"
"..."
Mấy người ngồi gần cô nàng không hẹn mà đều có cùng biểu cảm phức tạp, nhận ra ánh mắt của mọi người đều đang nhìn mình, cô nàng ngượng ngùng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/267611/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.