Edit: Cải S
Lúc ra khỏi trại ngựa trời cũng đã chạng vạng tối, cơ thể người già rất dễ cảm thấy mệt mỏi đâu như mấy thanh niên sức lực dồi dào linh hoạt được. Mới lên xe một chút ông cụ đã thắt dây an toàn rồi ngã đầu lên ghế ngủ một giấc.
Trên trang web toàn một đám thúc giục chương mới, Trần Trản liếc nhìn một cái quyết định nhắm mắt dưỡng thần tranh thủ suy nghĩ tình tiết chương tiếp theo.
"Ầm" một tiếng, tiếng lốp xe nổ được phóng đại vô tận trong đêm đen.
Xe buộc phải phanh thắng gấp, cả người cậu ngã dồn về trước do quán tính cũng may được dây an toàn kéo ngược trở lại. Loại trải nghiệm này không mấy vui vẻ, Trần Trản quan sát quang cảnh ngoài cửa sổ thì thấy xe còn chưa vào thành phố.
Ông cụ: "Đừng lo, có lốp dự phòng."
Trần Trản nhìn Ân Vinh Lân đóng hết cửa kính xe lại, thản nhiên nói: "E rằng vấn đề không nằm ở lốp xe đâu."
Đường này vừa nhỏ hẹp lại còn vắng vẻ, nếu là do đá nhọn đâm thủng thì không sao nhưng mà lỡ như là có người làm thì... ha hả.
Như có cùng suy nghĩ với nhau Ân Vinh Lan bật đèn pha lên sáng nhất nhằm xác nhận suy đoán đó, có thể nhìn thấy hai bóng người mờ mờ ở trong lùm cỏ phía trước.
Trẩn Trản không khỏi cảm thấy lo lắng: "Từ xưa đến nay đi đường tắt chưa bao giờ là ý hay mà."
Ông cụ không nói gì mà gọi luôn cho cảnh sát.
Ân Vinh Lan quan sát kĩ phía sau bằng kính chiếu hậu: "Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-pha-san/267595/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.