Lệ Dục khổng tước xòe đuôi thất bại, cảm thấy không ổn chút nào.
Anh đã cố gắng gây ấn tượng, nhận lỗi, bày tỏ lòng mình với Sở Trần, còn tỏ tình, từ đầu tới cuối luôn tự cảm thấy mình vẫn luôn rất cool, rất man, rất ra dáng bạn trai.
Theo tình tiết trong phim, hai người đã sớm nên củi khô lửa bốc một phen, anh anh em em. Đến sáng hôm sau, lật lại chuyện trước đó, Sở Trần sẽ tiếp tục ngọt ngào cùng anh.
Anh ôm người đẹp về, đi lên đỉnh cao của đời người.
... Chứ không phải ngồi ở đây giặt quần áo và ga trải giường.
... Trong ký túc xá bố trí người máy trí tuệ để chăm sóc cuộc sống thường ngày của giáo quan. Mà bây giờ, người máy chỉ có thể giương mắt nhìn Lệ Dục, cảm giác cứ như công việc bị cướp.
Khỏi phải nói lúng túng tới cỡ nào.
Sở Trần thay quần áo của Lệ Dục, không thèm quan tâm tới cái người đang nghi ngờ cuộc đời kia, quay người về thẳng ký túc xá.
Văn Hướng Dương vừa thấy cậu vào ký túc xá đã tò mò sáp tới gần: "Giáo quan Sở gọi cậu qua làm gì thế?"
Những người khác đều rất tò mò vấn đề này, nghe vậy thì không tự chủ được dỏng tai.
Vẻ mặt Sở Trần không cảm xúc: "Đánh nhau."
Mọi người: "?"
Đánh nhau?
Đánh nhau gì?
Điều này không giống tưởng tượng.
Là đánh nhau bình thường sao? Hay là "yêu quái đánh nhau"?
... Không đúng, Sở Trần không có khả năng quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555090/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.