Sở Trần nói như vậy khiến mọi người trong ký túc xá càng khó hiểu.
Mai hai người sẽ đối chiến, sao Sở Trần còn chúc Trần Kinh Đằng ngủ ngon?
Sáng sớm hôm sau, mọi chuyện càng thêm huyền huyễn.
Tin Sở Trần và Trần Kinh Đằng sẽ đối chiến lan ra ngoài như mọc cánh.
Vốn dĩ sinh viên trong ký túc xá còn cho rằng tất cả mọi người sẽ nói Sở Trần không biết tự lượng sức mình, mà người của trường học khác nghe nói cấp bậc sức mạnh tinh thần của hai bên xong thật sự cũng nghĩ như thế. Nhưng chỉ cần gặp người của Đại học Vọng Thành thì phong cách lại thay đổi hẳn.
"Tôi không nghe lầm chứ? Có người muốn khiêu chiến Sở Trần? Là Hoắc Lăng à? Cuối cùng hai người họ cũng đối chiến rồi sao? Lần này ván cược chúng ta mở từ lúc xa lắc xa lơ kia đã có thể định ra thắng bại rồi à?"
"Hả? Không phải Hoắc Lăng? Thế thì có gì mà xem? Còn không phải là cục diện nghiền áp à."
"Lúc ở trường các cậu còn chưa xem đủ Sở Trần và người đối nghịch cậu ấy cùng nhau luyện tập chạy đào vong à?"
"Không phải chứ... Cái cậu Trần Kinh Đằng kia sao lại tự mình tìm khổ thế?"
"Xì, một người sức mạnh tinh thần cấp A lấy tư cách gì đối chiến với Sở Trần? Ngay cấp A+ như tôi cũng chỉ có thể kêu một tiếng anh Sở."
"Ai mà biết? Chắc điên rồi chứ sao."
"... Hôm nay tôi chợt nhớ lại cảm giác sợ hãi khi bị anh Sở chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555083/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.