Sở Trần hơi nhấc người dậy nhìn chằm chằm ngôi sao màu lam nho nhỏ kia, cầm lên ngắm nghía.
Ngôi sao chỉ to ngang móng tay cái của Sở Trần, rất tinh xảo.
Sở Trần nhìn về phía những người khác trong ký túc xá.
Những người có sức mạnh tinh thần khác cấp bậc đều có huấn luyện khác nhau. Sau khi Sở Trần hoàn thành chạy hai mươi cây số về tới thì đa số người trong phòng ngủ đã nghỉ trưa rồi.
Lúc này, Văn Hướng Dương vừa lúc đi ngang qua bên cạnh Sở Trần, cậu kéo ống tay áo đối phương, thuận thế giấu sao nhỏ ra sau lưng.
Văn Hướng Dương không phát hiện động tác mờ ám của Sở Trần.
Cậu ấy ghé lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Sở Trần: "Có người lạ vào ký túc xá chúng ta không?"
"Hả?"
Văn Hướng Dương gãi đầu: "Không có. Chúng tôi huấn luyện xong là về tới rồi, không phát hiện người khác. Sao thế? Cậu mất gì à?"
Sở Trần: "Không có gì, không mất cái gì, tôi thuận miệng hỏi thôi. Cậu đi ngủ đi."
Văn Hướng Dương ngập ngừng, cuối cùng gật đầu rời đi.
Sở Trần lại cầm sao nhỏ ra ngắm nghía.
Cậu cười tủm tỉm, nhét sao nhỏ xuống dưới gối đầu.
Ngủ trưa một tiếng đồng hồ, Sở Trần tỉnh giấc, tinh thần lại bừng bừng, nhưng cơ thể thì không phấn chấn nổi. Lúc cậu xoay người không khỏi hít sâu một hơi, lật chăn lên mới phát hiện mặt trong đùi đỏ bừng, bên trên còn có vết trầy da.
Là lúc chạy bộ cọ sát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555079/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.