"Anh làm sao thế?"
Sở Trần biết rõ rồi vẫn còn cố tình hỏi, nét mặt cậu tỏ vẻ mơ màng không hiểu, sau đó lại như bừng hiểu, nói: "Nhiên Nhiên, có phải anh không muốn kể những chuyện này với anh trai không? Nhưng anh đồng ý với em từ trước rồi mà, chỉ cần anh trai đồng ý, sau này ba chúng ta... Em thấy nếu đã đi đến bước này rồi cũng không nên thành kiến với những chủ đề này nữa đâu?"
Sở Trần không nói rõ mấy lời trong đó.
Cậu còn cố tình diễn ra dáng vẻ xấu hổ.
Lệ Phần: "..."
Lệ Phần lại nghĩ tới chuyện xa lắc xa lơ nào đó.
... Lúc đầu hình như quả thực có nói đến chuyện ba người...
Biểu cảm của Lệ Phần một lời khó nói hết, cảm xúc thay đổi liên tục, cuối cùng môi anh mấp máy nhưng lại chẳng nói nổi tiếng nào đã điều khiển xe lăn như bay ra khỏi nhà.
Sở Trần đứng trong phòng khách nhìn theo dáng vẻ chạy bán sống bán chết của Lệ Phần mà cười đến mức không đứng thẳng người nổi.
Buổi chiều, Sở Trần thuê một đầu bếp của nhà hàng đến nấu cơm cho mình.
Lúc đầu bếp nấu ăn, Sở Trần đứng ở cửa phòng bếp quan sát thấy tay nghề của anh ta không có điểm gì bất hợp lý cả, lại nghĩ tới những thức ăn khó nuốt ngoài nhà hàng mà không khỏi nhíu mày.
Trong lòng cậu có một dự cảm xấu.
Nhưng nếu người đã đến rồi đương nhiên phải thử xem sao.
Sở Trần vờ như không cố ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555051/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.