Đều là người từ nhỏ lớn lên ở Vọng Thành, tuy Văn Hướng Dương và Vương Vũ trước kia chưa từng tiếp xúc với anh con út nhà họ Lệ này nhưng ít nhiều đều chỉ nghe nói qua.
Đặc biệt là sau khi Lệ Nhiên bạo loạn tinh thần.
Lúc này thấy mặt, hai người đều rất chủ động. Văn Hướng Dương tiến lên một bước giới thiệu: "Tôi là Văn Hướng Dương, cậu này là Vương Vũ, chúng tôi đều là bạn tốt của Trần Trần, hồi nhỏ thường xuyên chơi chung."
Lệ Phần thản nhiên đưa mắt nhìn thoáng qua hai người, ngắn gọn nói: "Lệ Nhiên."
Sở Trần biết tính tình Lệ Phần, cũng không trông cậy anh có thể nói bao nhiêu câu, dứt khoát mời: "Vào ăn cơm đi, để nguội mất ngon."
Văn Hướng Dương ngửi được mùi đã thèm từ lâu, cũng không khách sáo với Sở Trần, nhanh chân đi thẳng vào phòng ăn. Vương Vũ thì thong thả đi sau cùng.
Cậu ta nhìn qua nhìn lại Sở Trần và Lệ Phần một hồi, lông mày khẽ chau lại.
Từ lúc chồng Sở Trần ra khỏi phòng sách cũng chỉ đối mắt với Sở Trần một lần, sau đó không nhìn cậu ấy nữa.
Hai người không chỉ không đối mặt, càng không có hành động thân mật gì với nhau.
Trông thế này không giống một đôi chồng chồng đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt chút nào.
Chẳng lẽ cãi nhau?
Vương Vũ có lòng muốn hỏi, nhưng không tìm được thời cơ.
Mọi người ngồi xuống.
Sở Trần làm cơm đủ cả sắc, hương, vị, ban đầu Văn Hướng Dương còn định vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555033/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.