Sở Trần nhất thời không biết có nên khen Hoắc Lăng quá thông minh hay không.
Hoắc Lăng cũng hơi xấu hổ.
Chuyện phát triển thành ra như bây giờ, chính bản thân Hoắc Lăng cũng cảm thấy có chút hoang đường, nhưng khi đó Văn Gia Ngọc cứ hỏi chi tiết cụ thể, anh ta không biết tại sao Sở Trần lại hỏi loại thuốc kia có phải Văn Gia Ngọc chế tạo hay không.
Hoắc Lăng không trả lời được, câu sau vả câu trước, liền trở thành tình cảnh này.
Lau mồ hôi trong lòng bàn tay, Hoắc Lăng chần chờ một lát, thử thăm dò hỏi: "Trước đây hai người chưa từng gặp nhau, hay làm quen trước đã nhé?"
Vừa nói ra lời này, Sở Trần với Văn Gia Ngọc lập tức liếc nhìn nhau.
Đúng là trước đây hai người chưa từng gặp mặt, nhưng biết thì vẫn biết.
Đúng lúc này vòng tay thông minh của Hoắc Lăng đổ chuông, anh ta cúi đầu nhìn, sắc mặt bỗng trở nên nặng nề, đứng dậy nói: "Xin lỗi, tôi phải ra ngoài nghe điện thoại."
Sở Trần nhướng mày.
Văn Gia Ngọc gật đầu nói: "Vâng."
Trong phòng chỉ còn lại Sở Trần và Văn Gia Ngọc.
Ánh mắt Sở Trần lướt qua khuôn mặt của Văn Gia Ngọc đang ngồi đối diện.
Không thể không nói, là nhân vật chính trong truyện, hiển nhiên Văn Gia Ngọc rất đẹp.
Trên người Văn Gia Ngọc có khí chất mọt sách, cả người toát hơi thở "tôi rất ngoan, mau tới bắt nạt tôi đi". Tuy cơ thể gầy gò nhưng khuôn mặt lại có nét trẻ con, hàng lông mi dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3555000/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.