Văn Gia Ngọc và người đàn ông kia cùng nhau đi ra khỏi bãi đỗ phi thuyền.
Xe bay tự động dừng lại bên cạnh hai người.
Nhưng không ai rời đi cả.
Người đàn ông nói mấy câu, vươn tay chạm vào vòng tay thông minh của Văn Gia Ngọc, chắc là kết bạn với nhau, sau đó hai người vẫy tay chào tạm biệt, chia ra mỗi người lên một chiếc xe bay.
Hai chiếc xe lái theo hai hướng khác nhau.
Hoắc Lăng nghi thần nghi quỷ, nhưng cuối cùng dường như mọi chuyện không kinh khủng như anh ta đã nghĩ.
Sắc mặt Văn Gia Ngọc vẫn luôn rất thản nhiên.
Người đàn ông kia không hề làm ra hành động gì vượt quá giới hạn, bả vai hai người không dựa sát vào nhau mà giữ một khoảng cách nhất định, càng đừng nói tới những hành động thân mật như nắm tay.
Chỉ là kết bạn thôi.
Cho dù Hoắc Lăng có dục vọng chiếm hữu đi nữa cũng không thể biến thái tới mức không cho Văn Gia Ngọc kết bạn.
Đó không phải là thích.
Hoắc Lăng cúi đầu, đang suy nghĩ thì đột nhiên vòng tay thông minh rung lên.
Anh ta giơ tay lên.
Văn Gia Ngọc: "A Lăng, em tới Vọng Thành rồi. Anh đang ở đâu? Em muốn gặp anh."
Nhìn thấy Văn Gia Ngọc vừa đáp xuống phi thuyền, sau khi lên xe bay lập tức nhắn tin rằng cậu đã về, mong mỏi muốn gặp mặt anh, cảm giác áy náy trong lòng Hoắc Lăng liền ập tới.
Sao mình có thể dễ dàng nghi ngờ Văn Gia Ngọc như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3554890/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.