Sống lưng Sở Trần thẳng tắp, cần cổ thon dài rướn cao để lộ xương quai xanh xinh đẹp. Cậu khoanh chân ngồi trên giường, liếc ánh mắt đánh giá biểu cảm lạnh nhạt của Lệ Nhiên đang ngồi trên xe lăn.
Cậu cố nhịn nhưng cuối cùng vẫn không nhịn nổi, hỏi: “Có phải anh không “cứng” được đúng không?”
Ngoại trừ bất lực không cứng được ra, Sở Trần không tìm được lý do nào khác.
Cậu tự nhận thấy mình có ngoại hình khá đẹp mắt, lúc bình thường hôn Lệ Nhiên anh cũng sẽ đáp lại, thêm vào đó đàn ông ai cũng dễ kích động “vấn đề kia”, vừa rồi một loạt động tác của cậu không đến nỗi Lệ Nhiên nhìn mà chẳng có nổi chút phản ứng nào đấy chứ.
Không, Lệ Nhiên vẫn có phản ứng.
Lệ Nhiên giúp cậu chỉnh lại quần áo.
Anh không nói gì, chỉ liếc nhìn xương quai xanh của Sở Trần, đôi môi hơi mím lại.
Không nói gì nghĩa là đồng ý.
Sở Trần bỗng nói: “Thì ra là vậy.” Cậu dùng ánh mắt thông cảm nhìn Lệ Nhiên: “Xin lỗi anh, em đã chọc vào nỗi đau của anh rồi.”
Lệ Nhiên: “…”
Trong lòng Lệ Nhiên cảm thấy bất đắc dĩ, anh vươn tay xoa đầu Sở Trần, nói: “Hai năm nữa anh sẽ chết.”
Sở Trần: “?”
Lệ Nhiên không nói thêm gì nữa, quay đầu điều khiển xe lăn ra khỏi phòng.
Sở Trần ngồi một lúc mới hiểu ra.
Người đàn ông này cảm thấy mình sắp chết rồi cho nên dứt khoát không làm những việc “thân mật” với Sở Trần để tránh cho tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3554878/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.