Ánh mắt Lệ Nhiên bình lặng, nhích người gần đến chạm nhẹ lên môi Sở Trần.
Sở Trần lập tức đáp trả.
Hai đôi môi mềm mại triền miên bên nhau, một tay Sở Trần đặt lên cơ bụng Lệ Nhiên, hôn một nụ hôn không hề quá tốn sức với anh. Trong căn phòng ngủ yên tĩnh đến mức nghe được cả tiếng kim rơi, lúc này chỉ còn những tiếng hít thở hỗn loạn đan xen cùng với một vài tiếng hôn khiến người nghe phải đỏ mặt.
Vừa hôn xong, hai người đều không ai lên tiếng.
Sở Trần bỗng cười khì, gối đầu lên vai Lệ Nhiên, thấy anh không có ý buồn ngủ, vậy là dứt khoát nói chuyện phiếm: “Bây giờ anh đang làm công việc gì?”
Lệ Nhiên khẽ giật mình, trả lời mơ hồ: “Anh làm thuê cho một ông chủ.”
Sở Trần nghĩ ngợi một lát, nói: “Hiện tại sức khỏe anh không tốt, nếu công việc vất vả quá thì có thể bỏ việc cũng được. Sau này em nuôi anh.”
Lệ Nhiên cười thầm.
Nếu anh bỏ việc rồi, đám thuộc hạ trong quân đoàn chắc phát điên lên luôn quá, bị cả quân liên minh ép lấy đại bác đến Vọng Thành liều mạng với anh, sau đó cùng chết với nhau luôn.
Lệ Nhiên bèn nói: “Để nói sau đi, bây giờ anh cũng rảnh không có việc gì làm.”
“Sao anh lại rảnh không có việc gì làm?” Sở Trần lập tức phản bác: “Anh còn em để “làm” đây này, nhưng trước giờ anh chẳng chịu động tay gì cả!”
Lệ Nhiên: “…”
Lệ Nhiên luôn không thể chống đỡ nổi sự “trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/3554873/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.