Sở Trần đến thăm hỏi Hoắc gia thì không thể đến tay không được.
Hơn nữa lần này là đến nhận lỗi, cho nên Sở Nguy Vân hạ quyết tâm lấy hai mớ cải thìa ra.
Sở Trần: “…….”
Thôi được rồi.
Mọi thứ ở thế giới tinh tế mà cậu xuyên đến này đều rất thuận tiện, nhưng đồ ăn thì có hơi không ổn.
Tài nguyên đất đai ở đây khan hiếm, số lượng hạt giống của các loại cây trồng cũng khan hiếm, và rất ít người biết nấu ăn, có nấu thì hương vị cũng chẳng khác gì mấy loại dịch dinh dưỡng.
Hầu hết mọi người đều chỉ uống dịch dinh dưỡng vì nó rất tiện lợi, tuy mùi vị trung bình nhưng tiết kiệm được thời gian và tiền bạc, dần dần chẳng ai trồng trọt nữa, giá cả cũng tăng cao.
Bây giờ chỉ có giới quý tộc lắm tiền mới có thể thuê người trồng trọt thôi.
Sở Nguy Vân dùng hai mớ cải thìa này cũng coi như vô cùng có lòng rồi.
Ông ta mở xe huyền phù của mình đưa Sở Trần đến Hoắc gia.
“Ông chờ bên ngoài à?” Sở Trần hỏi.
Sở Nguy Vân không vui liếc nhìn Sở Trần.
Ông ta có hơi bất mãn với cách xưng hô “ông – tôi” của Sở Trần, hơn nữa Sở Trần còn bảo ông ta chờ ở đây, lập tức khiến ông ta có cảm giác như mình là tài xế. Nhưng ông ta còn phải để Sở Trần vào đó xin lỗi nên chỉ đành nói: “Ừm, ba chờ ở đây.”
Sở Trần cười cười: “Thế tôi vào đây.”
Sở Trần xách cải thìa rồi ấn chuông, người Hoắc gia vừa thấy Sở Trần đã mời cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/277719/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.