“Mày….”
“Sao mày có thể không biết xấu hổ như thế hả! Thân là con trưởng của Sở gia, thế mà mày lại dám làm cái việc này. Làm mất hết thể diện của Sở gia rồi mà mày vẫn còn dám ngủ? Đứng lên cho tao….”
Sở Trần đang ngủ say, bỗng nhiên bị tiếng ồn đánh thức, có hơi mất kiên nhẫn.
Cậu nhíu mày xoay người, cọ cọ mặt trên gối mềm, lòng còn nghĩ tên nào vô duyên thế không biết, hơn nửa đêm rồi còn gào lên không cho ai ngủ.
“Nước đâu? Tôi bảo các người đi lấy nước mà đâu hết rồi? Tạt vào mặt nó đi!”
“Còn thất thần cái gì?”
“Hôm nay không cần nể nang cái thân phận con trưởng của nó làm gì, nếu sau này nó dám tính sổ với các người thì cứ tìm tôi! Cứ nói là tôi làm, để xem nó có dám làm gì bà già này không!”
Giây tiếp theo, “rào” một tiếng, một chậu nước lạnh tạt vào mặt Sở Trần.
Sở Trần bị nước tạt còn chưa kịp phản ứng lại là chuyện gì.
Cậu chậm rãi mở to mắt.
Bây giờ trông Sở Trần thực sự rất chật vật.
Phần thân thể lộ ra ngoài chăn của cậu ướt đẫm, tóc bị ướt nhất, dán vào trên trán rất khó chịu, trên lông mi cũng dính nước, chăn, gối đầu, không chỗ nào không ướt.
Thân thể vốn đang ấm áp lập tức lạnh thấu xương.
Không phải nằm mơ, mà người bị mắng cũng không phải ai khác…..
Nhưng trước nay cậu vẫn sống một mình, họ hàng gần như không qua lại, giờ lại có kẻ nào dám tới tác quái ở chung cư của cậu hả?
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nam-phu-doc-ac-ga-cho-phan-dien-tan-tat/277717/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.