Lư phu nhân cảm thấy khổ không thể nói, sớm biết thế không nên để nhà mẹ đẻ ra mặt. Nếu Nhiếp Chính Vương muốn tra nhất định có thể tra ra hành động của Lư gia không sạch sẽ. Sợ hơn nữa là ảnh hưởng đến phu quân, nếu bị Nhiếp Chính Vương để ý, tương lai chỉ sợ tiền đồ cùng mặt mũi của phu thê bọn họ đều sẽ bị mất sạch!
Nhưng sao bà có thể ngờ được Nhiếp Chính Vương từ trước đến nay không gần nữ sắc lại thực sự có một người ở đầu quả tim? Nói ra ai tin!
Tiêu thất nương thật sự là nữ nhân của Nhiếp Chính Vương, lại còn là Nhiếp Chính Vương phi được công nhận.
Sắc mặt bà tái nhợt: "Xin thất nương tử tha thứ cho dân phụ. Dân phụ ngu dốt bị che mờ mắt, ăn gan hùm mật gấu, lại lắm mồm không biết tốt xấu..."
Tiêu Tịch Nhan yên lặng đứng bên cạnh Thẩm Ước, mặt mày nàng giãn ra, đột nhiên kéo kéo ống tay áo Thẩm Ước: "Chờ một chút."
Giọng nói trong trẻo của thiếu nữ đã làm cơn tức giận của Thẩm Ước dịu đi rất nhiều.
Thẩm Ước cúi đầu nhìn nàng, giọng nói cũng dịu dàng hơn. "Làm sao vậy?"
Tiêu Tịch Nhan được hắn che nửa người, mới vừa rồi còn đắm chìm trong sự lạnh lẽo thấu xương lúc này đã dần lấy lại được bình tĩnh. Nàng ngẩng đầu nhìn khung cảnh hỗn loạn này, chỉ thấy vẻ mặt của mọi người rất đa dạng...
Trên mặt Trịnh thị không che giấu được niềm vui, Tiêu hầu gia chất phác kinh sợ nhìn Thẩm Ước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-my-nhan-yeu-ot-bi-bat-di/3517028/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.