Đáy mắt Kỷ Đình Trạch hiện lên một tia khó hiểu.
Đối phương là hoàng thân quốc thích có địa vị tôn quý đột nhiên tung ra một câu ngoài dự đoán, thần sắc không thể nắm bắt rồi rời đi không nói một lời.
Dù là công chúa hay thân vương, người quyền quý tính tình đều cổ quái, hôm nay hắn coi như đã biết được.
—
Đêm trăng tĩnh lặng.
Lính canh của phủ Tuyên Bình Hầu đã ngủ gật, Thẩm Ước ngựa quen đường cũ, lưu loát thành thạo trèo tường đi vào.
Ánh mắt Thẩm Ước lướt qua cửa sổ, trong bình sứ xanh ngọc cắm một bông hoa mơ, đáy mắt hắn càng thêm lạnh lùng, lông mày nhướng lên, đè nén ý niệm trực tiếp ném nó ra ngoài.
Hắn không tiếng động xốc rèm trướng lên, lặng lẽ ngồi bên cạnh giường.
Mái tóc đen của thiếu nữ trải dài trên gối, khuôn mặt đang ngủ yên bình như thể không liên quan gì đến trần thế.
Thẩm Ước chăm chú nhìn khuôn mặt đang ngủ của nàng. Đôi mắt vàng như sao rơi, lại hóa thành màn đêm tĩnh mịch.
Dù nàng đã quên hắn nhưng hắn cũng không trách nàng. Hắn chỉ trách mình đã về quá muộn.
Vận mệnh luôn keo kiệt với nàng, mọi thứ nàng gặp phải trong đời này đều gập ghềnh nhấp nhô.
Nhưng cho dù nàng đã đính hôn với người khác, hắn cũng không thể hoàn toàn dứt bỏ nàng.
Vì vậy, Thẩm Ước chỉ có thể làm một tiểu nhân hèn hạ ẩn náu trong đêm tối, âm thầm bảo vệ nàng.
Nếu người đó có thể đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-my-nhan-yeu-ot-bi-bat-di/3475578/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.