Thẩm Ước hơi nhếch môi: "Đã hứa với cô rồi, ta sẽ không nuốt lời."
Hắn cảm thấy tứ chi tràn đầy sức sống, như thể tai và mắt đột nhiên trở nên sáng rõ, có thể chặt đầu đối phương giữa thiên quân vạn mã, máu và nhịp tim cùng lúc đập vào màng nhĩ.
Bước chân của nam nhân vững vàng qua làn nước trong động.
Khi ra khỏi hang động, trên bầu trời mơ hồ xuất hiện một vòng cung màu tím nhạt, trước mặt là những cành sen đã héo tàn, đình hóng mát vẫn như cũ. Phó Ngũ đã dẫn hai người đến ao sen.
Thẩm Ước cẩn thận đặt Tiêu Tịch Nhan lên ghế đẩu trong đình. Đôi mắt thiếu nữ trong veo như suối, trong mắt nàng đều là hắn. Thẩm Ước cũng bình tĩnh quay lại nhìn nàng.
Giờ phút này lồng ngực hắn căng trướng, dường như có thứ gì đó sắp không thể kìm nén.
Phó Ngũ tuy còn nhỏ nhưng cái gì cũng hiểu, nháy mắt với hai người rồi nói: "Thẩm ca, ta ở bên ngoài đợi hai người." Nói xong liền trốn vào trong góc.
Thẩm Ước nhìn thiếu nữ, đưa tay sờ sờ đầu nàng, đồng tử trong trẻo như ánh trăng:
"Đợi nhé, ta cũng nên đi rồi."
Tiêu Tịch Nhan đột nhiên vươn tay ra, kéo kéo ống tay áo của hắn, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Sau này chúng ta có còn gặp lại không?"
Sau này mà nàng nhắc đến đương nhiên là sau khi nàng xuống núi.
Sau khi trải qua một ngày kinh tâm động phách lại tràn ngập khát khao, nàng cảm thấy những tháng ngày trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-my-nhan-yeu-ot-bi-bat-di/3447976/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.