Edit: Dahlia
Beta: Dahlia
Người lùn là người đầu tiên ta thấy không biết xấu hổ là gì.
Đối mặt ân nhân cứu mạng của hắn.
Mà hắn còn có thể nổi máu tham.
Đoạt bao quần áo nhỏ của ta, đoạt đại kim khối của ta, đoạt tiểu kim châu của ta.
Chạy hết sức nhanh chóng.
Chờ đến khi ta kịp phản ứng lại, đã không thấy tung ảnh của hắn.
Ta ngồi xổm ở ven đường, nghiêm túc suy nghĩ về cuộc đời của ta.
Ta sống mấy vạn năm, tuy rằng chuyện trước kia không nhớ rõ, nhưng ta dám cam đoan tuyệt đối chưa từng trải qua chuyện như vậy!
Bộ hạ nói không sai!
Nhân loại đều nham hiểm giả dối!
Người lùn cũng giống vậy!
Ta ngẩng đầu nhìn bầu trời dần tối xuống.
Sâu sắc thở dài một hơi.
Ta.
Quên.
Đường về hoàng cung rồi.
Nơi này là ngoại ô, bằng vào thị lực vô cùng tốt của ta, trong phạm vi ta có thể thấy đều không có một bóng người.
Ngay cả chỗ ngủ cũng tìm không được.
Có chút ưu thương nhàn nhạt a.
Ta đứng dậy vỗ vỗ bụi.
Chậm rãi đi về hướng khi nãy tên người lùn chạy đi.
Tuy ta không nhìn thấy bóng lưng của ta.
Nhưng ta dám cá nhìn rất ưu thương.
Vừa nghĩ tới ta bị người lùn cướp đi bao quần áo nhỏ, còn có mấy khối vàng bên trong bọc quần áo.
Liền muốn làm một bài thơ.
《 Đại kim khối 》
Ta / đại kim khối
Bộ hạ cho / đại kim khối
Lẳng lặng chờ trong bao quần áo
Theo ta từ Ma vương thành đi đến nơi này
Chúng ta gặp dũng sĩ
Gặp thổ hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mot-ten-ma-vuong-chinh-phuc-the-gioi/30585/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.