Edit: Dahlia
Beta: Dahlia
O0O
Lần gặp đầu tiên của ta và dũng sĩ sau bốn tháng xa cách lại bất ngờ vô cùng hòa bình.
... Nếu như bỏ qua chuyện hắn đánh ta thành đầu heo.
Tuy rằng ta cũng không hiểu tại sao, ta chưa từng ngụy trang thất bại bao giờ, rốt cuộc là tại sao hắn lại nhìn ra, rõ ràng ta ngụy trang không chê vào đâu được, từ Ma vương thành đi ra đến khi tìm được dũng sĩ cũng không có ai nhận ra ta mà.
Vậy tại sao dũng sĩ lại có thể lập tức nhận ra ta?
Chẳng lẽ bởi vì chúng ta là kẻ thù?
Thân là một Ma vương, ta có tới hàng ngàn, hàng vạn bộ hạ.
Thân là một Ma vương vị thành niên, ta có tới hàng ngàn, hàng vạn bộ hạ đều không cho phép ta đi xa nhà.
Không phải chỉ là kỳ thành niên khác nhau thồi à! Có cái gì cần lo lắng chứ! Ta sống so với nhân loại còn lâu hơn đó!
Ta làm một tên trạch Ma vương mấy vạn năm, còn chưa từng một thân một mình ra khỏi cửa đó.
Ngẫm lại còn có chút kích động đây.
Song khi màn đêm buông xuống, kích động của ta liền biến thành tuyệt vọng.
Ta.
Xuất môn.
Không mang tiền.
Không nên hỏi ta tại sao một Ma vương xuất môn lại muốn mang tiền.
Thân là một Ma vương, ta cũng phải tuân thủ luật pháp của Ma vương.
Tuy rằng phiến đại lục này đã bị ta chinh phục, coi như ta đi ăn cơm bá vương cũng không có ai dám phản đối, nhưng mà ta bây giờ đang ngụy trang thành nhân loại a!
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mot-ten-ma-vuong-chinh-phuc-the-gioi/30575/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.