Edit: Dahlia
Beta: Dahlia
Ở trên đại lục lưu truyền, tinh linh là một chủng tộc có bề ngoài đẹp đẽ nhưng vô cùng cao quý lãnh diễm.
Dũng sĩ có một bằng hữu là tinh linh.
Ta một chút cũng không nhìn thấy hắn có chỗ nào cao quý lãnh diễm.
Nghĩ đến thổ hào.
Nghĩ đến công chúa.
Nghĩ đến người lùn.
Lại nghĩ đến tên tinh linh trước mặt.
Đột nhiên ta cảm thấy kính nể dũng sĩ.
Có nhiều bằng hữu không được bình thường như thế.
Dũng sĩ nhất định rất đau đầu.
Tinh linh tự cảm thán sắc đẹp của mình một lúc, cuối cùng mới nhớ tới sự tồn tại của ta.
Hắn há miệng, muốn nói gì đó.
Vì phòng ngừa đề tài lại xoay quanh tướng mạo của hắn.
Ta vội vàng cướp lời: "Làm sao mới có thể đi ra ngoài?"
"Vào lúc này thông đạo đi ra ngoài đã bị đóng cửa." Tinh linh một mặt nghiêm túc nói: "Ngươi chỉ có thể ở nơi này cả đêm."
Biểu tình hết sức nghiêm túc.
Khiến ta cũng nhịn không được nghiêm túc lên.
Hết sức nghiêm túc.
Ta cầm theo bao quần áo nhỏ đi theo tinh linh đến đỉnh đại thụ kia.
Bởi vì bọn họ ở bên trong.
Phòng ở cũng ở trên cây.
Hết sức gần gũi với thiên nhiên.
Ta theo tinh linh đến thụ ốc của hắn.
Tinh linh trái phải trước sau quan sát nhà hắn.
Hắn cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ một chút.
Sau đó vô cùng tàn nhẫn ném ta ra ngoài.
Đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mot-ten-ma-vuong-chinh-phuc-the-gioi/2099480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.