Trần Thiên đi rồi.
Hà Tích hờn dỗi một lúc, nhìn chằm chằm vào chỗ bẩn, trong đầu nghĩ phương pháp khắc phục.
Nghĩ tới nghĩ lui, Hà Tích chỉ có thể thực hiện theo mong muốn của Trần Thiếu, ở chỗ đó thêm vài nét bút, phác họa bóng dáng Trần Thiếu, còn có cần câu và dây câu, những gợn sóng lăn tăn.
Vẽ xong, Hà Tích nhìn chốc lát, và tâm trạng của cậu ngay lập tức đỡ u ám hơn.
Cũng may tay nghề cậu không tệ, vẽ bóng lưng phía sau rất sinh động, thoạt nhìn không khiên cưỡng mà rất hài hòa, có thể nói là thêm mắt cho rồng.
Hà Tích dùng tay làm quạt để tranh khô nhanh hơn. Trời đã tối, mặt trời lặn xuống sông. Hà Tích tính toán Phó Nhất Trác đã tan làm, không chừng hắn đang trên đường về, bây giờ cậu trở lại, đúng lúc có thể ăn tối cùng nhau.
Ngồi một lúc, chờ bức vẽ khô hoàn toàn, Hà Tích thu dọn đồ đạc, cầm dụng cụ đi về phía bến phà được vài bước, nghe thấy phía sau có người gọi mình.
Bên sông Trần Thiếu vẫy tay, sắc trời tối tăm, chỉ thấy một bóng người đen thùi lùi, một tay y đặt bên miệng, kêu to. "Hà Tích! Hà Tích! Cùng nhau đi ăn thịt nướng BBQ đi! Tôi mời! Coi như xin lỗi cậu."
Hà Tích do dự vài giây, nghĩ rằng thịt nướng BBQ là món mới lạ liền vui vẻ nhận lời.
Cậu được gia đình giáo dục nghiêm khắc từ nhỏ, bố mẹ không cho cậu ăn loại thực phẩm rác rưởi. Đến khi đi học ở tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-moi-tinh-dau-tu-sat/2725685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.