Trình Hoài dở khóc dở cười, "Nhưng tôi không phải con gái, làm sao sinh được."
Hơn nữa Alpha lại là cái gì?
Đàm Trì nghe vậy nhăn mặt, chưa từ bỏ ý định, thấp giọng lẩm bẩm: "Anh chưa thử làm sao biết không được, Alpha phiền ghê."
"... Vậy em thử xem?" Trình Hoài ngửi mùi rượu trên người cậu cũng say theo, lại thấy cậu như đứa trẻ giận dỗi vì không chiếm được đồ chơi, kề tai cậu khàn giọng nói: "Xem rốt cuộc tôi có thể sinh con không."
"Thử thì thử!" Đàm Trì hưng phấn như được cho kẹo, nhấn vai Trình Hoài, quỳ một chân lên đùi Trình Hoài, một chân khác cố gắng tìm chỗ chống đỡ, giữ chặt lấy anh, nhìn anh từ trên cao, gấp gáp hôn lên môi anh.
Hầu kết Trình Hoài khẽ nhúc nhích, bỗng thấy mình như thịt trên thớt.
Để tránh ma men ngã xuống, anh thầm giữ chặt eo cậu, nhìn khuôn mặt mơ hồ dần dần phóng đại dưới ánh sáng nhàn nhạt, hô hấp chầm chậm.
Nào ngờ khi chóp mũi đến gần đôi môi, Đàm Trì đột nhiên dừng lại.
Tay Trình Hoài siết chặt eo cậu, "...?"
Đàm Trì lui về phía sau một khoảng, thận trọng nhìn anh một lúc lâu, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Không khí thoáng chốc trở nên an tĩnh, cây cối xào xạc bên ngoài, độ ấm trong xe dần dần giảm xuống.
Trình Hoài nhìn bóng dáng mơ hồ, không thấy rõ mặt cậu, như cái gì đó bị xé toạc, hỏi: "... Làm sao vậy?"
Bài xích anh theo bản năng?
Đàm Trì rũ vai, cả người suy sụp, ủ ê lẩm bẩm: "Em, nếu em hôn anh, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-toi-va-tinh-dich-he/1323450/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.