Lý Văn Kinh từ trước đến nay mắc bệnh sạch sẽ đến c.h.ế.t đi được.
Đợi đến ngày xé rách mặt nhau, không biết là anh ta cười nhạo tôi nhiều hơn, hay là tôi cười nhạo anh ta nhiều hơn.
Dòng suy nghĩ của tôi đột nhiên bị lực đạo phía sau đ.â.m vào làm tan tác.
Giọng nói trầm thấp lười biếng của Lý Văn Kinh truyền đến từ phía sau: "Thất thần à?"
Hơi thở ấm áp ẩm ướt phả lên làn da.
Tôi theo bản năng cắn môi, theo bản năng khẽ chế giễu: "Anh... anh chưa ăn cơm à?"
Lý Văn Kinh khựng lại, tiếng cười khẽ dần dần vang lên, giống như gợn sóng lan tỏa trong màn đêm.
"Được."
Một chữ "được", không nói thêm gì nữa.
Còn lại, chỉ là sự biến đổi cường độ mang theo sự tàn nhẫn.
...
Sáng sớm hôm sau, tôi cố gắng vùng vẫy tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Cảm giác đau nhức khắp người càng lúc càng rõ rệt.
Tôi nghiến răng chống người ngồi dậy, sờ thấy chiếc điện thoại rơi dưới gầm giường.
Sau khi chuyển sang tài khoản WeChat phụ, tin nhắn của Ngô Hội hiện lên trên màn hình.
"La tổng, việc đã được xử lý ổn thỏa."
"Ngoài ra, Giang Mộc đã đầu quân về phía chúng ta, đưa đến một số thứ."
Giang Mộc bên cạnh Lý Văn Kinh, cùng anh ta gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, hai người coi như là anh em tốt.
Nhưng từ nửa năm trước, hắn ta thường xuyên xảy ra mâu thuẫn với Lý Văn Kinh.
Nghi ngờ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-toi-nhan-nham-ke-thu-khong-doi-troi-chung-thanh-chong/3747795/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.