Edit: Toả Toả
Lâm Miên Lý hiếm khi lộ ra vẻ mặt ngơ ngác: "Hả?"
Hắn so với bọn họ cũng không hiểu gì, làm sao mà hắn lại mở được phòng của Giang Ẩn?
"Tay nắm cửa tự động hư rồi?" Lâm Miên Lý cúi đầu nhìn.
Lúc này Giang Ẩn bước vào: "Không hư, đây là phòng của tôi."
Mọi người kể cả Lâm Miên Lý: "???"
"Phòng của cậu ở đây." Giang Ẩn dẫn người đi tới cửa bên kia ban công. Nắm tay hắn đặt lên.
"Bíp---"
Cửa lại mở.
Tôi đệt!?
Quần chúng vây xem lập tức nhớ lại những gì họ đã nghe về hai người từ nhiều chỗ khác nhau, trong đầu suy nghĩ về những thứ không thể nói ra, chẳng lẽ bọn họ giống như những điều kia sao?
Lâm Miên Lý cau mày: "Tại sao? Các cửa phòng của ký túc xá đều dùng chung sao?"
Quần chúng vây xem đồng thanh: "Không phải, chỉ có anh!"
Lâm Miên Lý: "......"
Giang Ẩn liếc nhìn bọn họ: "Nghĩ cái gì vậy? Nghỉ hè cậu ấy không về nhà, có những thứ cần sử dụng phòng của tôi nên tôi đã cho cậu ấy quyền mở cửa."
Mọi người hỏi dồn dập: "Dùng để làm gì vậy? Nghỉ hè anh ở đâu? Trong phòng có cái gì? Hai người đang làm gì vậy?"
Giang Ẩn nhàn nhạt nói: "Liên quan quái gì đến mấy người?"
Mọi người đều dễ dàng bị đánh bại, bị đuổi khỏi A305 một cách không thương tiếc.
Lâm Miên Lý dở khóc dở cười, nhìn Giang Ẩn nói: "Tôi đã làm gì trong kỳ nghỉ hè?"
"Cái này à." Hai mắt Giang Ẩn loé lên: "Cậu tự mình nghĩ ra thì tốt hơn."
Lâm Miên Lý:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-toi-nghi-minh-la-alpha/241192/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.