Năm nhất đại học, Tạ Hoài Thanh come out với gia đình. Hạ Tuấn Hoằng khiếp sợ, nhưng trong lòng tự biết mình không có tư cách, làm gì đến lượt phản đối. Bên Tạ Đường thì tương đối khó khăn, nhưng cuối cùng không lay chuyển được Tạ Hoài Thanh, cũng yên tâm gả con. Tạ Đường còn theo thói quen của thương nhân, thuận tiện bàn thêm một hợp đồng hợp tác với Hoắc Tiến.
Thời đại học, khi hai bé thuê nhà bên cạnh trường học.
Tạ Hoài Thanh có đôi lúc cũng khát khao đổi vị trí.
Cậu đánh nhau lợi hại, tuy rằng không đánh lại Hoắc Thành, nhưng đương nhiên Hoắc Thành sẽ không động tay động chân với cậu rồi. Vì thế một tối nọ, Tạ Hoài Thanh dùng sức, lật lại vị trí của hai người.
Hầu kết Hoắc Thành lăn lộn, ánh mắt nóng bỏng, hôm nay có chuyện gì vậy ta. Bình thường Tạ Hoài Thanh không thích ở trên, vì cũng bị động như vậy mà thôi. Hoắc Thành thích cảm giác khống chế, nhưng cũng thích bị Tạ Hoài Thanh khống chế.
"Eo bé còn ổn không, anh sợ mai bé mệt đó."
Tạ Hoài Thanh ngồi trên cao nhìn xuống Hoắc Thành: "Để em ở trên một lần đi, được không?"
"Được nạ." Hoắc Thành nói xong, nhìn ánh mắt Tạ Hoài Thanh, đột nhiên thấy không ổn, "Bé... Sao lại đột nhiên có suy nghĩ như vậy?"
Ừ thì cũng chả phải đột nhiên gì cả, mà đại khái là lúc Tạ Hoài Thanh bị bắt nạt đến khóc lên, cậu thấy mình mất mặt quá thể, nhưng không khống chế được. Cậu cũng muốn biết liệu Hoắc Thành trong trường hợp đó có khóc hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-tinh-yeu-cua-toi-muon-lat-xe/936633/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.