Tạ Hoài Thanh đứng vững, nhanh chóng chạy ra xa khỏi Hoắc Thành, cúi đầu nhìn tay áo đồng phục dính dầu mỡ của người kia, trong lòng hơi thấy hơi băn khoăn.
La Ninh đứng bên cạnh, có chút e ngại. Gã nhìn dáng vẻ thanh cao kia của Tạ Hoài Thanh không vừa mắt, cố ý đâm vào, nhưng không nghĩ sẽ liên luỵ tới cả Hoắc Thành, còn làm bẩn đồng phục của người ta. Gã bèn chạy nhanh lại xin lỗi: "Em xin lỗi anh Thành, em không cẩn thận."
Hoắc Thành không phải người sẽ tức giận vì chút chuyện nhỏ này, nhưng vẫn bất mãn: "Nói với tao làm đéo gì, xin lỗi cậu ấy kìa." Nói xong thì cầm lấy khay cơm trên tay Tạ Hoài Thanh.
La Ninh không để trong lòng, không định xin lỗi, có lệ mấy câu: "Thật sự không để ý."
Ngày thường gã hoành hành ngang ngược trong trường học, không thiếu lúc ăn hiếp người khác, ai dám để gã xin lỗi mình chứ.
Lúc này vì không đánh lại Hoắc Thành nên mới bất đắc dĩ khách khí với hắn, nhưng Tạ Hoài Thanh là gì mà gã phải sợ. Với cả, gã thấy Hoắc Thành cũng chỉ thuận miệng mà thôi, ai mà không biết Hoắc Thành với Tạ Hoài Thanh lớp 2 như chó với mèo chứ.
Nhưng Hoắc Thành lại không nghĩ vậy, ánh mắt đảo qua sắc bén như dao găm: "Nhanh mẹ lên, lề mà lề mề."
La Ninh căng thẳng, bình thường Hoắc Thành nhìn dễ nói chuyện lắm mà, không nghĩ tới ánh mắt cũng có lúc đáng sợ như này.
Nhưng sao hắn lại bảo vệ Tạ Hoài Thanh thế, không giống lời đồn gì cả, quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-tinh-yeu-cua-toi-muon-lat-xe/936605/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.