Editor: Browniie | Chương 03
Hoắc Thành: "Tớ sợ nửa đường tớ xỉu cái đùng nè."
"....." Tạ Hoài Thanh im lặng hai giây, đóng sách bài tập lại để sang một bên, đứng lên nói, "Đi thôi."
Hoắc Thành giơ tay xem giờ, giờ này còn lâu mới tan học, vì thế chậm rì rì lết cái thân, sợ Tạ Hoài Thanh nhìn ra mình đang giả vờ.
Tạ Hoài Thanh còn rùa bò hơn cả Hoắc Thành, bởi vì cậu không biết phòng y tế ở đâu.
Tới một chỗ bồn hoa bốn bề vắng lặng, Hoắc Thành quyết định túm Tạ Hoài Thanh lại nói hắn không đau nữa, thì đột nhiên dạ dày truyền đến một trận co rút đau đớn.
..... Quả nhiên con người không thể giả vờ bị bệnh được.
Lần này là đau thật, bước chân của Hoắc Thành bất giác chậm lại, Tạ Hoài Thanh không kiên nhẫn quay đầu, lại thấy Hoắc Thành chau mày, một tay ôm dạ dày, không nhịn được hỏi: "Đau lắm hả?"
Môi Hoắc Thành trắng bệch, yếu ớt bật ra một tiếng "Ừm".
Nhìn thế này không giống giả vờ lắm nhỉ, Tạ Hoài Thanh do dự một chút, tiến sát lại đỡ cánh tay Hoắc Thành. Hoắc Thành hơi kinh ngạc, nhưng lập tức không chút khách khí rút cánh tay ra, lại vòng tay qua vai Tạ Hoài Thanh.
Tạ Hoài Thanh:......
Hai người im lặng một đường đi đến phòng y tế. Hoắc Thành hiển nhiên là khách quen của nơi này, bác sĩ nam trẻ tuổi vừa nhìn thấy hắn liền đứng dậy đi lấy thuốc dạ dày, quen thuộc chào hỏi: "Lại ăn cay?"
"Vâng, giữa trưa nhón hai que cay của Trịnh Hạo Từ."
Hoắc Thành uống hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-tinh-yeu-cua-toi-muon-lat-xe/936602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.