"Khương gia là một thế lực to lớn, hơn nữa hiểu rõ Dung Ngọc nhất, ta nghĩ đến cách nhanh nhất để cắt đứt với Khương gia, chính là lấy Khúc Anh làm cớ, từ hôn với nàng."
Ta không bất ngờ: "Vậy nên ta và nàng ta, đều chỉ là quân cờ của ngươi mà thôi."
Nụ cười của Dung Vọng bỗng ngừng lại, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chăm chú vào ta: "Lúc đó ta nghĩ, hẳn là ta nên ghét nàng, vậy nên khi từ hôn cũng không nghĩ nhiều. Nhưng sau đó, ta nhìn nàng đứng trên vách núi khóc, ngồi trong xe ngựa mỉm cười. xem nàng đàn không hầu sở trường, sau khi làm kinh ngạc bốn phương lại cài mai đỏ vào mái tóc, ta chợt nghĩ… Thực ra không phải ta ghét nàng, chỉ là ghét đối tượng nàng làm nũng lúc đó không phải là ta, chỉ có thế thôi."
44
Bên dưới bỗng nổ ra một tràng kinh hô, hóa ra là khăn che mặt của tân nương rơi xuống, đám đông xem náo nhiệt đặc biệt phấn khích.
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé! Giọng nói của Dung Vọng, trong tiếng ồn ào khắp phố vẫn nhẹ nhàng như thế, nhưng nghe vào tai lại nặng nề:
"Ta đã hối hận, đã thỏa hiệp, đã nhận mệnh. Dù phải giả làm Dung Ngọc cả đời, chỉ cần được ở gần nàng cũng không phải là việc quá khó chịu. Vậy nên hôm đó bị ngã ngựa đập đầu, ta đã mượn cớ giả vờ khôi phục trí nhớ. Cuối cùng cũng có thể đường hoàng nhìn nàng."
Hắn cụp mắt xuống, vô cùng thất vọng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-thai-tu-khong-can-ta-nua/4799517/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.