Ta không nhìn hắn nữa, nghĩ rằng bên Bảo Châu, chắc đã xử lý xong xuôi.
Quả nhiên, khi về tới thành, Bảo Châu đón lên, ánh mắt long lanh khoe công với ta: "Tiểu thư, nô tỳ đã đem những thứ còn lại đi cầm cố, rồi đổi thành mấy giỏ tiền đồng ở tiền trang."
Những việc buôn bán như thế này, Bảo Châu thực sự rất vui. Nàng ấy là nữ nhi thương nhân, được gửi đến làm nha hoàn bên cạnh ta, giúp ta quản lý sổ sách, một lòng chỉ nghĩ đến tiền bạc.
Lúc ra khỏi thành, những vật có thể bán được đã được chia ra một đoàn xe khác, do Bảo Châu dẫn đi đổi thành tiền đồng, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, nàng ấy cũng xử lý công việc rất chu đáo.
Ta khen nàng ấy vài câu, Bảo Châu cười đến không thấy khe mắt.
Ta cầm một miếng ngọc bội xoay xoay trong tay, nhẹ giọng dặn dò: "Đem tiền đồng phát cho những người ăn xin và dân chúng bên đường đi."
Bảo Châu nhận lệnh, nhưng không thực hiện ngay việc phát tiền, mà không biết tìm đâu ra một cái chiêng đồng, "keng keng" gõ một hồi, thu hút ánh mắt của người đi đường, dần dần có một đám người vây quanh.
Bảo Châu hô to: "Tiểu thư nhà ta gặp chuyện vui, phát tiền cho mọi người chia vui!"
12
Ta khựng tay lại, nhìn về phía đám đông bên ngoài. Bên kia Thái tử cũng nhìn sang.
Bảo Châu chỉ huy gia đinh rải tiền đồng dọc đường như tưới nước, vừa hô to: "Chúc mừng tiểu thư nhà ta sắp đến tuổi cập kê!"
Rải một đợt tiền đồng, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-mat-tri-nho-thai-tu-khong-can-ta-nua/4799505/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.